21.05.2025 – Thứ Tư Tuần V Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 15, 1-8
“Ai ở trong Thầy, và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy. Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được. Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý. Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là: Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.” Đó là lời Chúa.
Suy niệm:
Cây nho là hình ảnh quen thuộc trên đất Palestin, được người ta trồng để ăn trái hoặc làm rượu. Đức Giêsu đã từng thấy những cây nho sai trái và Ngài dùng hình ảnh này để diễn tả mối tương quan giữa Ngài với các môn đệ: “Thầy là cây nho, anh em là cành” (c. 5). Cành chỉ có thể sống và sinh trái khi còn gắn liền với cây. Như cành không thể tự mình sinh trái (c. 4), người môn đệ cũng không thể làm gì nếu không gắn bó với Thầy (c. 5). Một cách diễn tả đặc biệt cho sự gắn bó này là cụm từ “ở lại trong”, được nhắc đến sáu lần như một điệp khúc tha thiết từ trái tim của Thầy Giêsu. Đó là lời mời gọi các môn đệ đừng quay lưng với tình yêu, bởi tình yêu chỉ nên trọn vẹn khi được đáp trả.
“Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em” (c. 4). Cành nho không có tự do chọn lựa, nhưng con người thì có thể tự nguyện ở lại hay cố tình rời xa. Tuy nhiên, việc ở lại trong Thầy cũng có những mức độ khác nhau. Có thể chúng ta đã ở lại trong Chúa đến một mức nào đó, và đời sống chúng ta đã sinh hoa trái ít nhiều. Nhưng chúng ta vẫn cần ở lại hơn nữa để sinh trái nhiều hơn. Càng ở lại sâu, càng có trái nhiều, trái ngon và tồn tại mãi (cc. 5.8.16). Lượng trái sinh ra tỉ lệ thuận với mức độ chúng ta ở lại trong Chúa. Điều làm nên căn tính của người Kitô hữu chính là mối liên hệ sống động giữa cây và cành, là sự chia sẻ cùng một dòng nhựa sống từ Đức Giêsu phục sinh. Người Kitô hữu không chỉ sống với, sống như, sống cho, mà là sống trong Đức Giêsu – nghĩa là sống chính sự sống của Ngài. Nếu chưa sống trong Ngài, thì chưa thực sự là Kitô hữu.
Chúng ta cũng không quên vai trò của Thiên Chúa Cha – người trồng nho. Cây nho Giêsu được Cha chăm sóc, vun trồng. Những cành không sinh trái sẽ bị Cha chặt đi; còn những cành đã sinh trái thì sẽ được cắt tỉa để sinh nhiều trái hơn (c. 2). Việc cắt tỉa không phải là sự trừng phạt, nhưng là hành động yêu thương nhằm mang lại kết quả tốt hơn. Từ “hơn” giúp chúng ta hiểu và đón nhận những cắt tỉa đau đớn trong cuộc sống với niềm tin. Chính Đức Giêsu cũng đã được Cha cắt tỉa qua đau khổ, nhục nhã và cái chết. Không phải vì Ngài chưa tinh sạch, mà để Ngài trở nên gần gũi, đồng cảm hơn với con người.
“Điều làm Cha được tôn vinh là anh em sinh trái nhiều” (c. 8). Vinh quang của Thiên Chúa không đi ngược lại với sự lớn lên đích thực của con người. Trái lại, sự èo uột, cằn cỗi của đời sống mới là điều gây tủi hổ cho Thiên Chúa. Vì thế, hãy để đời mình sinh hoa trái nhiều nhờ chấp nhận sự cắt tỉa của Cha, qua lời của Đức Giêsu.
Cầu nguyện:
Xin ở lại với con, lạy Chúa, vì con cần có Chúa hiện diện để con khỏi quên Chúa. Chúa thấy con dễ bỏ Chúa biết chừng nào. Xin ở lại với con, lạy Chúa, vì con yếu đuối, con cần Chúa đỡ nâng để con khỏi ngã quỵ. Không có Chúa, con đâu còn nồng nhiệt hăng say. Xin ở lại với con, lạy Chúa, vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn, cuộc đời qua đi, vĩnh cửu gần đến. Con cần được thêm sức mạnh để khỏi ngừng lại dọc đường. Xin ở lại với con, lạy Chúa, vì con cần Chúa trong đêm tối cuộc đời. Con không dám xin những ơn siêu phàm, chỉ xin ơn được Ngài hiện diện. Xin ở lại với con vì con chỉ tìm Chúa, yêu Chúa và không đòi phần thưởng nào khác ngoài việc được yêu Chúa hơn.
(Cha Piô)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Chúa Giêsu đã dùng một hình ảnh hết sức quen thuộc đối với đời sống người Do Thái – hình ảnh cây nho – để dạy các môn đệ ngày xưa, cũng như mỗi người chúng ta hôm nay, một bài học quý giá về sự liên đới và kết hiệp với Người.
Người nói: “Cành nho tự nó không thể sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho; các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy” (Ga 15,4). Cũng như cành nho chỉ có thể sống được khi hút nhựa sống từ thân cây, đời sống người Kitô hữu cũng chỉ có thể sinh hoa trái khi kết hiệp mật thiết với Chúa. Sống không chỉ là để tồn tại mà là để trổ sinh hoa trái tốt lành. Và muốn như thế, cành nho không thể tách rời khỏi thân cây. Động từ “ở lại trong Thầy” được lặp lại đến sáu lần trong đoạn Tin mừng vỏn vẹn tám câu – như một lời mời gọi tha thiết: hãy ở lại để gắn bó với Chúa, hãy gắn bó để nhận được nguồn sống và hãy nhận nguồn sống để trổ sinh hoa trái thiêng liêng.
Đời sống con người chỉ có giá trị đích thực khi ở lại trong Chúa. Không có Kitô hữu nào có thể “giữ đạo tại tâm” mà lại sống tách rời khỏi Chúa Giêsu – không tham dự thánh lễ, không cầu nguyện, không đến với bí tích Thánh Thể, không gắn bó với cộng đoàn Giáo hội. Một đức tin cô lập là một đức tin dần héo úa.
Không chỉ dừng lại ở việc gắn kết, cành nho còn cần được cắt tỉa để có thể sinh hoa trái tốt tươi. Nếu không được cắt tỉa, cành sẽ chỉ hút nhựa để nuôi lá, sống vô ích và gây hại cho cây. Đó chính là hình ảnh cái tôi ích kỷ, tự mãn, kiêu căng trong mỗi người chúng ta – cần được uốn nắn, sửa chữa, thanh luyện. Những lúc Chúa cắt tỉa, ta có thể thấy đau, thấy mất mát nhưng đó là sự đau đớn cần thiết để lớn lên trong ân sủng. Việc cắt tỉa không nhằm loại bỏ nhưng để giúp chúng ta sống sâu hơn trong ơn cứu độ của Chúa Kitô.
Ngay từ thời Giáo hội sơ khai, cộng đoàn các tín hữu cũng đã trải qua những lần được “cắt tỉa”. Công đồng Giêrusalem là minh chứng sống động: Giáo hội phải đối diện với những khác biệt, tranh luận và phân rẽ – để rồi được thanh luyện, mở rộng mà vẫn giữ vững nền tảng đức tin. Thánh Phaolô là một điển hình cho sức sống được phục hồi và trổ sinh sau khi được cắt tỉa: từ một người bách hại Hội thánh trở thành tông đồ nhiệt thành. Ngài từng bị cô lập, bị nghi ngờ nhưng nhờ ơn Chúa, ngài đã kiên vững bước đi trong ơn gọi, hiến trọn đời mình để rao giảng Tin mừng.
Lạy Chúa, xin giúp con luôn biết ở lại trong Chúa vì không có Chúa, cuộc đời con sẽ chênh vênh, khô cằn và vô nghĩa. Xin giúp con can đảm đón nhận những cắt tỉa cần thiết để con được lớn lên trong tình yêu Chúa và trở nên môn đệ nhiệt thành – vì chính Chúa Kitô đang sống trong con. Amen.