23.08.2025 – Thứ Bảy Tuần XX Thường Niên
Lời Chúa: Mt 23, 1-12
“Họ nói mà không làm”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta: còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “Thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là “Thầy”, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là “cha”, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là “người chỉ đạo”: vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”. Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Nửa sau của bài Tin Mừng hôm nay có thể làm chúng ta bị sốc. Ðức Giêsu bảo ta đừng để ai gọi mình là thầy, vì chỉ có một Thầy, một vị lãnh đạo là chính Ngài; cũng đừng gọi ai là cha, vì chỉ có một Cha là Thiên Chúa trên trời. Vậy mà chúng ta vẫn gọi nhiều vị trong Hội Thánh là cha, là Ðức Thánh Cha, là giáo phụ, thượng phụ, viện phụ… Chúng ta có làm sai lời Chúa dạy không? Ta có phải hiểu theo nghĩa đen lời của Ðức Giêsu không?
Hội Thánh sơ khai đã không hề hiểu theo nghĩa đen. Thánh Phaolô đã coi mình là cha sinh ra các tín hữu, đã gọi họ là con (1Cr 4,14-17; Gl 4,19). Hội Thánh cũng có những thầy dạy (Cv 13,1; 1Cr 12,28), và những vị lãnh đạo (Cv 15,22; Rm 12,8). Vậy đâu là điều Ðức Giêsu muốn nhắn nhủ chúng ta? Chắc chắn Ngài không hề muốn phá bỏ những cơ cấu cần thiết cho thân thể Hội Thánh, Ngài cũng không loại bỏ phẩm trật và quyền hành. Ngài chỉ muốn chúng ta đừng quên: mọi quyền bính trong Hội Thánh đều bắt nguồn từ Thiên Chúa và phải quy về Thiên Chúa. Nếu có ai làm thầy, làm người lãnh đạo, thì vì họ được chia sẻ quyền làm Thầy của Ðức Giêsu. Nếu họ được gọi là cha, thì vì họ được chia sẻ quyền làm Cha của Thiên Chúa.
Dù có chức vụ hay chức vị gì trong Hội Thánh, tôi cũng không được quên chân lý này: còn tất cả anh em đều là anh em với nhau, con một Cha trên trời. Chỉ có một vị Thầy là Ðức Giêsu. Nhưng Thầy Giêsu lại sống như bạn của các môn đệ, như anh em với họ (Ga 15,14; Mt 12,49-50), và nhất là như tôi tớ phục vụ họ (Mt 20,28). Ðức Giêsu mãi mãi là gương cho các nhà lãnh đạo. Quyền lãnh đạo chính là để phục vụ con người.
Phần đầu của bài Tin Mừng cho thấy sự giả hình của một số người pharisêu, có quyền giảng dạy Lề Luật. Giả hình là không làm điều mình dạy người khác, là dễ dãi với chính mình, nhưng khắt khe với tha nhân. Giả hình là biến việc thờ phượng Chúa thành thờ mình, làm việc tốt để người ta thấy và thán phục. Khi nhìn khuôn mặt của người pharisêu giả hình, tôi thấy tôi: háo danh, khoa trương, ích kỷ, dám “đốc” chứ không dám làm…
Có những đoạn Tin Mừng làm chúng ta nhức nhối, vì mở cho chúng ta những chân trời xa, cho chúng ta thấy những điều cần làm, phải làm, nhưng chưa làm.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, khi đến với nhau, chúng con thường mang những mặt nạ. Chúng con sợ người khác thấy sự thật về mình. Chúng con cố giữ uy tín cho bộ mặt dù đó chỉ là chiếc mặt nạ giả dối. Khi đến với Chúa, chúng con cũng thường mang mặt nạ. Có những hành vi đạo đức bên ngoài để che giấu cái trống rỗng bên trong. Có những lời kinh đọc trên môi, nhưng không có chỗ trong tâm hồn, và ngược hẳn với cuộc sống thực tế. Lạy Chúa Giêsu, chúng con cũng thường ngắm mình trong gương, tự ru ngủ và đánh lừa mình, mãn nguyện với cái mặt nạ vừa vặn. Xin giúp chúng con cởi bỏ mọi thứ mặt nạ, đã ăn sâu vào da thịt chúng con, để chúng con thôi đánh lừa nhau, đánh lừa Chúa và chính mình. Ước gì chúng con xây dựng bầu khí chân thành, để chúng con được lớn lên trong bình an.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Là con người, ai cũng khao khát có được danh thơm tiếng tốt, ai cũng muốn được trọng vọng, trở nên cao trọng, tài giỏi, không phải là kẻ tầm thường chẳng ai biết đến. Ngay cả những người sắp rời xa cõi đời, có lẽ vẫn còn bám víu vào ước muốn tự nhiên ấy. Tuy nhiên, nếu ham muốn đó bị lệch hướng, nó có thể trở thành nguyên nhân của nỗi đau khôn nguôi vì chẳng bao giờ được thỏa mãn trọn vẹn.
Tin mừng hôm nay rất thiết thực để suy ngẫm về thực tế đời sống người Kitô hữu. Trong thâm tâm mỗi người, khát vọng hướng đến sự cao cả đã được Thiên Chúa đặt để. Nhưng Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta thấy con đường đúng để đạt tới điều ấy: “Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em” (Mt 23,11). Đây chính là chìa khóa dẫn đến sự cao trọng đích thực.
“Phải làm người phục vụ anh em” nghĩa là đặt người khác lên trên chính mình. Chúa mời gọi chúng ta biết nâng cao nhu cầu của tha nhân hơn là chăm chăm tìm cách để người khác quan tâm đến mình. Điều này không dễ thực hiện vì tự nhiên con người thường nghĩ đến bản thân trước tiên. Tuy nhiên, khi ta dám đặt người khác lên hàng đầu, ta không chỉ mang điều tốt lành đến cho họ mà còn làm điều tốt cho chính mình, giúp mình sống khiêm hạ hơn và trở nên giống Chúa hơn. Khiêm nhường là điều kiện để thành thật hạ mình trước mặt Thiên Chúa và trước mặt anh chị em – những người là hình ảnh của Thiên Chúa hoặc là người đại diện của Ngài. Từ đó, ta học biết trân trọng người khác hơn chính bản thân.
Ngày nay, không ít người vướng vào “hội chứng ngôi sao” – tìm mọi cách để nổi bật, kể cả dùng chiêu trò gây sốc hay tai tiếng. Nhưng Chúa Giêsu đã sống và chỉ dạy một con đường hoàn toàn trái ngược: con đường khiêm nhường và hiền hậu. Người nói: “Anh em hãy học với tôi, vì tôi hiền lành và khiêm nhường trong lòng” (Mt 11,29); và chính Người “đã tự hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, và là cái chết trên thập giá” (Pl 2,8).
Trái với một xã hội đặt nặng quyền lực và địa vị, Đức Giêsu mời gọi chúng ta trở thành chứng nhân cho Người bằng đời sống thánh thiện, vui tươi và tinh thần khiêm tốn phục vụ âm thầm như muối, như men giữa lòng thế giới. Danh dự và vinh quang thật sự đến từ việc sống yêu thương, phục vụ và khiêm hạ theo mẫu gương của Thầy chí thánh.
Lạy Chúa, chúng con vẫn còn nhiều kiêu ngạo và ích kỷ, đôi khi sống vô tình hay cố ý trên nỗi đau của người khác. Xin giúp chúng con nhận ra thân phận chỉ là bụi đất và mọi sự chúng con có đều do Chúa thương ban. Xin dạy chúng con sống khiêm nhường, biết phụng sự Chúa và phục vụ anh chị em theo thánh ý Ngài. Amen.