05.05.2025 – Thứ Hai Tuần III Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 6, 22-29
“Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.
Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Ðấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”. Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Ðây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Ðấng Ngài sai đến”. Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Xóa đói giảm nghèo, giảm số trẻ em suy dinh dưỡng, nâng chiều cao của giới trẻ Việt Nam lên bằng các nước trong vùng, đó là mối quan tâm của những người mang trách nhiệm, vì sức khỏe thân xác cần thiết cho sự phát triển toàn diện con người. Làm sao để con người lớn lên cân đối về mọi mặt, đó là mục tiêu tối hậu của mọi công tác giáo dục.
Đức Giêsu đã làm phép lạ bánh hóa nhiều để nuôi đám đông. Ngài quan tâm đến nhu cầu của thân xác họ. Nhưng Ngài cũng biết rằng không thể làm phép lạ như thế mãi. Hơn nữa, phép lạ này chỉ giúp họ khỏi đói trong vài giờ, và đây là cái đói của thân xác. Phép lạ này dù lớn, nhưng chỉ nuôi được một đám đông vài ngàn người, vẫn còn bao người trên thế giới cần được nuôi ăn.
Đức Giêsu mong nuôi được nhiều người hơn, nuôi được mọi người. Không phải chỉ nuôi về thân xác, mà nhất là về tinh thần. Không phải chỉ nuôi bằng thức ăn trần thế là bánh và cá, mà nuôi bằng giáo huấn của mình, bằng chính con người mình.
Sau phép lạ bánh hóa nhiều, khi đám đông định tôn Đức Giêsu lên làm vua, chắc họ đã nghĩ đến sự bảo đảm về mặt vật chất mà Ngài mang lại. Lúc nào cũng có bánh ăn no nê, đó là ước mơ của nhiều người nghèo thời ấy. Nhưng Đức Giêsu đã từ chối đứng lên khởi nghĩa giành độc lập. Ngài không phải là một Mêsia làm chính trị. Bánh và cá mà Ngài giúp họ tạm thời vượt qua cơn đói chỉ là thứ lương thực mau hư nát dành cho xác thân (c. 27).
Lương thực đó là dấu chỉ cho một thứ lương thực khác Ngài sắp ban. Đó là lương thực thường tồn đem lại sự sống vĩnh cửu (c. 27). Hẳn nhiên, lương thực sau này quan trọng hơn nhiều.
Theo Mẹ Têrêsa Calcutta, người nghèo hôm nay cần cơm bánh, nhưng còn cần những thức ăn tinh thần khác nữa. Cái đói của thân xác không cồn cào bằng cái đói tinh thần. Con người đói công bằng và hạnh phúc, đói yêu thương và kính trọng. Con người khát niềm vui và bình an, cảm thông và sự thật. Trong nơi sâu thẳm, con người đói khát Ai đó để mình yêu mến tôn thờ.
Đức Giêsu mời ta hãy tin vào Ngài là Đấng được Thiên Chúa sai đến (c.29). Hãy đến với Giêsu để bắt đầu được nếm thử tấm bánh của Ngài, vì chính Ngài là Tình yêu, Sự thật và Bình an.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu, có một ngọn đèn dầu gần Nhà Tạm, ngọn đèn đỏ mời con dừng bước chân, và nhắc con về sự hiện diện của Chúa. Con mong sự hiện diện ấy lan tỏa khắp nơi, để đâu đâu cũng thấy những ngọn đèn đỏ. Nơi xóm nghèo mùa mưa nhớp nháp, nơi lớp học tình thương lúc chiều tà, nơi những trung tâm phục hồi nhân phẩm, nơi bảo sanh viện nâng niu sự sống của trẻ thơ, nơi khách sạn năm sao, nơi quán bia đầu ngõ, nơi các tiệm cho mướn băng video, noi tình yêu trong ngần của đôi bạn trẻ…
Nhưng lạy Chúa, trước hết, xin cho đời con là một ngọn đèn, xin cho chúng con là những ngọn đèn màu đỏ, mời người ta dừng lại, trầm tư, và gặp được Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Đám đông từng được Chúa Giêsu cho ăn no nê ngày hôm trước, hôm sau vẫn tiếp tục đứng bên kia biển hồ để tìm kiếm Người. Nhưng Chúa Giêsu, với ánh nhìn thấu suốt tâm hồn con người, đã nhận ra động lực thật sự của họ. Họ tìm kiếm Người không phải vì lòng khao khát chân lý hay vì yêu mến con người của Người. Họ tìm kiếm Người không vì đã nhận ra ý nghĩa thiêng liêng của phép lạ hóa bánh và cá ra nhiều, cũng không vì những giáo huấn đầy sức sống mà Người đã công bố. Họ đến chỉ vì được ăn no, vì sự no nê của thân xác, chứ không phải vì đói khát Lời ban sự sống.
Đó là một bi kịch. Một đám đông từng được nuôi dưỡng phép lạ, lại dừng lại ở cái lợi trước mắt, ở những điều mau qua, hời hợt. Họ bị lôi cuốn bởi cơm bánh chóng tàn mà quên đi chính Ngài, Đấng là Bánh Hằng Sống. Và cũng chính đám đông này, khi không còn thấy nơi Chúa một lợi ích nào cho bản thân, đã dễ dàng quay lưng và khước từ Người. Họ là những người từng tung hô, nhưng cũng là những người sau đó đã đồng thanh đòi đóng đinh Người trên thập giá. Chúa Giêsu đã bị loại trừ chỉ vì người không chiều theo những đòi hỏi ích kỷ, nhưng sống theo xác tín, lương tâm và sự thật.
Nói đến đạo là nói đến cộng đoàn. Đức tin của chúng ta được đón nhận trong lòng Giáo hội, và được sống trong một cộng đồng. Chúng ta cần có nhau để nâng đỡ, khích lệ, và củng cố đức tin. Nhưng chính cộng đoàn ấy, nếu không tỉnh thức, cũng có thể trở thành một “đám đông” dễ bị cuốn trôi bởi cảm xúc, bởi thói quen giữ đạo hình thức, giữ đạo như một nghĩa vụ hơn là một cuộc gặp gỡ sống động với Chúa. Khi đó, đức tin không còn là một xác tín cá nhân, không còn được nuôi dưỡng bởi tình yêu và mối tương quan mật thiết với Thiên Chúa, mà trở thành một thứ niềm tin máy móc, khô cứng.
Lạy Chúa Giêsu Kitô Phục Sinh, xin giúp con đừng tìm kiếm Người chỉ vì những điều chóng qua, vì những ân huệ vật chất tạm bợ. Xin trở thành đối tượng duy nhất của khát vọng sâu xa trong tâm hồn con. Xin giúp con biết tìm kiếm Người mỗi ngày, không phải để thỏa mãn những nhu cầu nhất thời, mà để được kết hợp mật thiết với Chúa, để có thể sống như thánh Phaolô đã thốt lên: “Tôi sống, nhưng không còn là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi”. Amen