09.09.2025 – Thứ Ba Tuần XXIII Thường Niên
Lời Chúa: Lc 6, 12-19
“Suốt đêm, Người cầu nguyện, Người chọn mười hai vị mà Người gọi là Tông đồ”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Trong những ngày ấy, Chúa Giêsu lên núi cầu nguyện, và suốt đêm, Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Sáng ngày, Người gọi các môn đệ và chọn mười hai vị mà Người gọi là Tông đồ: Ðó là Simon, mà Người đặt tên là Phêrô, và em ông là Anrê, Giacôbê và Gioan, Philipphê và Bartôlômêô, Matthêu và Tôma, Giacôbê con ông Alphê và Simon cũng gọi là Nhiệt Thành, Giuđa con ông Giacôbê và Giuđa Iscariốt là kẻ phản bội.
Người đi xuống với các ông, và dừng lại trên một khoảng đất bằng phẳng, có nhóm đông môn đệ cùng đoàn lũ dân chúng đông đảo từ khắp xứ Giuđêa, Giêrusalem và miền duyên hải Tyrô và Siđôn đến nghe Người giảng và để được chữa lành mọi bệnh tật. Cả những người bị quỷ ô uế hành hạ cũng được chữa khỏi, và tất cả đám đông tìm cách chạm tới Người, vì tự nơi Người phát xuất một sức mạnh chữa lành mọi người. Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Đức Giêsu là con người cầu nguyện: đây là nét nổi bật của Tin Mừng Luca. Ngài cầu nguyện suốt cuộc đời trần thế, từ khi nhận phép rửa của Gioan ở sông Giođan (Lc 3, 21) đến khi hấp hối trên thập giá (23, 34. 46). Đối với Ngài, cầu nguyện là chuyện Con đi gặp Cha, là cuộc chuyện trò thân mật giữa Cha và Con. Chính vì thế các lời cầu nguyện của Ngài (10, 21; 22, 42; 23, 34. 46). đều bắt đầu bằng hai tiếng Abba, Cha ơi, thân thương. Cần một không gian tĩnh lặng và riêng tư để gặp Cha (9, 18), nên Đức Giêsu thường lên núi (6, 12; 9, 28) hay vào chỗ hoang vắng (5, 16). Nhưng có khi Ngài cầu nguyện tự phát trước mặt môn đệ (10, 21), hay dẫn các môn đệ đến nơi mình sắp cầu nguyện (9, 28; 22, 39). Gặp Cha là hơi thở đem lại sự sống và hạnh phúc cho Đức Giêsu. Ngài múc lấy toàn bộ ý nghĩa đời mình qua các cuộc gặp gỡ đó.
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy một lần cầu nguyện đặc biệt của Đức Giêsu. Ngài đã thức suốt đêm nơi một ngọn núi (c. 12). Ngài cố ý đến ngọn núi này để gặp gỡ Thiên Chúa là Cha của Ngài. Đức Giêsu có điều cần hỏi ý Cha trước khi đi tới một quyết định. Và đây là một quyết định quan trọng. Đã có một đám đông môn đệ theo Ngài (Lc 6, 17), bây giờ Đức Giêsu muốn tuyển chọn một nhóm nhỏ để họ ở gần Ngài hơn và cộng tác với Ngài sát hơn. Đức Giêsu không muốn tự chọn cho mình những cộng sự viên. Ngài muốn đặt việc chọn lựa này trong bầu khí cầu nguyện. Ngài coi nhóm đặc biệt này là “những kẻ Cha đã ban cho Con,” “những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian” (Ga 17, 6. 9). Đức Giêsu chỉ muốn chọn những người Cha đã chọn cho mình. Đến sáng Ngài mới rõ ý Cha, mới làm xong việc chọn lựa. Như thế cả Đức Giêsu cũng phải vất vả tìm kiếm ý Cha.
Cuối cùng Ngài đã chọn được Mười Hai ông mà Ngài gọi là tông đồ. Đời người được đan kết bằng những chọn lựa lớn nhỏ. Có những trường hợp dễ phân biệt trắng đen. Nhưng có khi tôi phân vân không rõ điều nào tốt hơn, và đâu thực sự là điều Chúa muốn cho đời tôi. Gặp gỡ Chúa trong lặng lẽ cô tịch, với tâm hồn tự do thanh thoát, chúng ta có cơ may nhận được ánh sáng từ trên cao. Nếu tôi làm theo ý Chúa, đời tôi sẽ được hạnh phúc, dù phải hy sinh. Nếu tôi cương quyết làm theo ý mình, dù biết ngược với ý Chúa, thì lòng tôi sẽ chẳng được bình an. Thiên Chúa muốn vén mở cho tôi biết ý định của Ngài về tôi, nhưng Ngài đòi tôi cất công tìm kiếm. Hạnh phúc cho ai tìm thấy ý Chúa sau những đêm dài trăn trở!
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, con thường thấy mình không có giờ cầu nguyện, không có giờ đi vào sa mạc để ở bên Chúa và trò chuyện với Ngài. Nhưng thật ra sa mạc ở sát bên con. Chỉ cần một chút cố gắng của tình yêu là con có thể tạo ra sa mạc. Mỗi ngày có biết bao giây phút có thể gặp Chúa mà con đã bỏ mất : Khi chờ một người bạn, chờ đèn xanh ở ngã tư, chờ món hàng đang được gói. Khi lên cầu thang, khi đến nơi làm việc, khi kẹt xe, khi cúp điện bất ngờ. Thay vì bực bội hay nóng ruột con lại thấy mình sống an bình trong sự hiện diện của Chúa. Lạy Chúa, những sa mạc ngắn ngủi hằng ngày giúp con tỉnh thức để nhạy cảm với ý Chúa. Xin cho con yêu mến Chúa hơn để tìm ra những sa mạc mới và vui vẻ bước vào.
(gợi hứng từ Madeleine Delbrêl)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG.
Tin mừng Luca trình bày cho chúng ta điều mà truyền thống gọi là “bài giảng trên đồng bằng” (Lc 6,17-49). Hầu như tất cả những gì Luca ghi lại cũng được Matthêu thuật lại trong “bài giảng trên núi” (Mt 5-7). Tuy nhiên, Matthêu thêm nhiều chi tiết giáo huấn, trải dài ba chương, trong khi Luca chỉ gói gọn trong một chương.
Trong phần mở đầu của bài giảng, mà chúng ta sẽ nghe suốt tuần này, Luca cho biết có một đám đông rất lớn quy tụ. Họ đến từ khắp nơi: từ miền Giuđê, Giêrusalem, và cả những vùng đất ngoại giáo như Tyrô và Siđôn. Đám đông này tìm đến Chúa Giêsu vì hai lý do: để “nghe Người giảng dạy” và để “được chữa lành” (x. Lc 6,18). Người ta kinh ngạc vì Chúa Giêsu phán dạy với uy quyền làm thay đổi cuộc đời, và họ xúc động trước quyền năng chữa lành nơi Người. Luca ghi rõ: “Tất cả đám đông tìm cách chạm tới Người, vì tự nơi Người phát xuất một sức mạnh chữa lành mọi người” (Lc 6,19).
Quả thật, trong những ngày đầu thi hành sứ vụ, Chúa Giêsu đã thực hiện nhiều phép lạ để bày tỏ lòng thương xót, và từ đó Người trở nên nổi tiếng. Tin đồn về Người lan rộng khắp các miền quê. Nhưng theo thời gian, ta nhận thấy trọng tâm sứ vụ của Chúa không còn đặt nặng ở các phép lạ thể lý, mà hướng về việc rao giảng Lời. Người muốn dân chúng không chỉ dừng lại ở việc tìm kiếm những sự lạ bên ngoài, nhưng còn đi sâu hơn: lắng nghe Lời cứu độ để được biến đổi từ bên trong.
Điều này gợi cho ta một câu hỏi: điều gì khiến chúng ta đến với Chúa hôm nay? Có lẽ nếu có nhiều phép lạ thể lý xảy ra, người ta sẽ dễ bị thu hút và chạy đến với Người. Nhưng phép lạ chữa lành bên ngoài không phải là công trình vĩ đại nhất của Thiên Chúa. Phép lạ lớn lao hơn, và cũng là điều Người mong muốn nơi ta, chính là sự biến đổi nội tâm nhờ đón nhận Lời.
Ngày nay, khi Tin mừng đã được rao giảng và Giáo hội được thiết lập, các phép lạ thể lý không còn xảy ra nhiều như thời Chúa Giêsu. Tuy vậy, phép lạ thiêng liêng vẫn luôn hiện diện: đó là khi một người lắng nghe Lời Chúa, mở lòng đón nhận và để Lời ấy biến đổi đời sống. Đây chính là “phép lạ ân sủng” quan trọng nhất.
Hãy thử suy gẫm: chúng ta có tìm đến Chúa chỉ vì mong được Người ban ơn này ơn kia, hay chúng ta tìm đến vì chính Lời hằng sống của Người? Thánh Phêrô đã đại diện cho các tông đồ mà thưa: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68). Đó cũng phải là xác tín của chúng ta hôm nay.
Phép lạ mà ta cần nhất không phải là được khỏi bệnh hay thoát khổ trước mắt, nhưng là được đổi mới tận căn, trở thành con người tự do, biết yêu thương, biết tha thứ và sống trong ân sủng. Chính sự biến đổi ấy mới bảo đảm cho ta sự sống đời đời.
Lạy Chúa, xin kéo con lại gần Ngài, để con tìm gặp Chúa nơi hoang địa của đời sống nội tâm. Xin giúp con lắng nghe Lời Chúa, để Lời ấy trở thành sức mạnh ban cho con sự sống mới. Xin cho con không chỉ khao khát những phép lạ bên ngoài, nhưng luôn mở lòng đón nhận phép lạ biến đổi từ bên trong. Lạy Chúa Giêsu, con tín thác nơi Chúa. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muathuongnien