16.08.2025 – Thứ Bảy Tuần XIX Thường Niên
Lời Chúa: Mt 19, 13-15
“Đừng ngăn cấm các trẻ nhỏ đến với Ta, vì Nước Trời là của những người giống như chúng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, người ta đem những trẻ nhỏ đến cho Chúa Giêsu để Người đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Các môn đệ liền quở trách chúng, nhưng chúa Giêsu bảo: “Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta, và đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như chúng”. Sau khi Người đặt tay trên chúng, thì Người đi khỏi nơi đó.
Đó là lời Chúa.
Suy niệm:
Bàn tay con người thật là cao quý. Trong Cựu Ước, Đức Chúa muốn ông Môsê đặt tay trên ông Giosuê để chia sẻ cho ông này quyền lãnh đạo dân (Ds 27, 18. 23). Cụ Giacóp đã chúc phúc cho hai đứa cháu là Épraim và Mơnase bằng cách đưa hai tay đặt trên đầu chúng (St 48, 14). Cử chỉ đặt tay trên cũng thường thấy trong Giáo Hội thuở ban đầu. Chúa Thánh Thần được trao ban qua việc đặt tay (Cv 8, 17-19; 19, 6). Qua đặt tay, bảy phó tế đầu tiên lãnh nhận sứ vụ (Cv 6, 6). Bácbara và Saolô cũng được đặt tay sai để sai đi truyền giáo (Cv 13, 3). Bàn tay Thiên Chúa là khí cụ che chở, đỡ nâng. “Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước, bàn tay của Ngài, Ngài đặt trên con (Tv 138, 5). Bàn tay của Đức Giêsu đóng vai trò lớn trong sứ vụ. Ngài chữa anh mù bằng cách đặt tay trên mắt anh (Mc 8, 25). Ngài cũng chữa bà còng lưng theo cách tương tự (Lc 13, 13). Người ta xin Ngài đặt tay để chữa một anh điếc và ngọng (Mc 7, 32), thậm chí đặt tay để hoàn sinh một em gái mới chết (Mt 9, 18).
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Cha mẹ của các em đã đưa các em đến với Đức Giêsu, để được Ngài đặt tay trên chúng và cầu nguyện (c. 13). Họ tin phúc lành đến với con cái họ qua cử chỉ ấy. Cuối cùng, Đức Giêsu đã đặt tay trên các em nhỏ và cầu nguyện, trước khi tiến về Giêrusalem để chịu khổ nạn (c. 15). Nhưng các môn đệ lại bực bội và la rầy cha mẹ của các em. Có lẽ đối với họ, Thầy Giêsu còn nhiều việc lớn lao để làm hơn là mất thì giờ để chúc lành cho mấy em bé. Đức Giêsu hoàn toàn không đồng ý với thái độ coi thường này. Ngài nói thẳng: “Hãy để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng.” Đến với Thầy Giêsu là quyền lợi của mọi trẻ em, người lớn không được phép xâm phạm.
Ngài đưa ra lý do khiến các môn đệ phải tôn trọng trẻ em: “vì Nước Trời là của những ai giống như chúng” (c. 14). Như thế trẻ em, tuy không có chỗ cao trong xã hội, nhưng lại có chỗ vững chãi trong Nước Trời. Trẻ em có chỗ vì chúng hồn nhiên sống lệ thuộc vào cha mẹ, và đón nhận mọi sự từ người khác với lòng biết ơn. Những người lớn muốn vào Nước Trời phải nên giống chúng. Đây là một tiến trình khó khăn và lâu dài, vì người lớn phải quay lại, phải hoán cải để trở nên đơn sơ như trẻ thơ, phải tự hạ mình xuống, bỏ đi những tự hào, tự mãn về mình (Mt 18, 3-4). mở lòng đón lấy Nước Trời như quà tặng nhưng không. Như thế trẻ thơ lại là mẫu mực cho các môn đệ của Thầy Giêsu. Nước Trời dành cho trẻ thơ và những ai trở nên giống chúng. Trẻ em có chỗ trong Nước Trời và trong Giáo Hội tại thế. Các em cũng là thành viên trong cộng đoàn đức tin. Lời dạy của Đức Giêsu vẫn mãi âm vang nơi chúng ta: “Hãy để trẻ em đến với tôi, đừng ngăn cấm chúng.” Chúng ta đã làm gì để đưa các em đến với Giêsu?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, vì con bé nhỏ, nên xin yêu ngài bằng khả năng bé nhỏ của con. Cho con biết yêu những công việc bé nhỏ mỗi ngày, những công việc âm thầm, những bổn phận mà con làm vì yêu mến. Cho con biết yêu những hy sinh bé nhỏ mỗi ngày, vui lòng đón nhận những thánh giá tuy nhỏ, nhưng làm tim con đau đớn. Cho con biết yêu tinh thần bé nhỏ của trẻ thơ, đơn sơ thú nhận mình yếu đuối và bất lực, sung sướng nương tựa vào duy một mình Chúa. Hơn nữa, xin cho con can đảm, dám chọn những gì giúp con trở nên bé nhỏ hơn, nhờ đó con vui tuoi phục vụ mọi người và hạnh phúc khi thấy Chúa lớn lên trong con.Mỗi lần bị cám dỗ tự cao, xin cho con biết ngắm nhìn con đường Chúa đã đi, con đường bé nhỏ và khiêm hạ. Ước gì con được làm bạn của Chúa trên đường từ Bêlem đến Núi Sọ, và được ở bên Chúa trong Nước Trời.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Câu chuyện Tin mừng hôm nay theo thánh Mátthêu thuật lại việc Chúa Giêsu đón nhận các trẻ nhỏ và chúc lành cho chúng. Người không chỉ đón nhận các em với một tình thương đặc biệt mà còn đặt tay chúc lành cho các em. Qua đó, Chúa Giêsu dạy các tông đồ và mỗi người chúng ta phải tôn trọng trẻ nhỏ.
Trong xã hội Do Thái thời bấy giờ, trẻ em tuy được xem là phúc lộc từ Thiên Chúa nhưng chưa thực sự được coi trọng. Các em chỉ bắt đầu được nhìn nhận là thành phần đáng kể khi bước vào tuổi mười hai – tuổi được phép tham dự hội đường. Não trạng này đã ảnh hưởng cả các tông đồ, khiến các ngài la rầy và tìm cách ngăn cản các em đến với Chúa Giêsu. Nhưng Chúa không chấp nhận lối suy nghĩ đó. Đối với Người, một trẻ nhỏ cũng là một con người, cũng đáng quý như bất kỳ ai và xứng đáng được yêu thương, đón nhận.
Không chỉ dừng lại ở việc bảo vệ phẩm giá của trẻ nhỏ, Chúa Giêsu còn đề cao sự thánh thiện và tâm hồn đơn sơ nơi các em. Trong một đoạn khác của Tin mừng, khi được hỏi: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?”, Người đã gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các môn đệ và dạy: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. Ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời” (Mt 18,3-4).
Theo phần chú giải Kinh thánh, trẻ nhỏ là hình ảnh của sự lệ thuộc hoàn toàn, của tâm hồn đơn sơ, vâng phục và sẵn sàng. Các em đến với Chúa là vì tin tưởng, vì nghe theo lời chỉ dẫn của người lớn. “Bấy giờ người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giêsu, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện” (Mt 19,13). Nếu các em không vâng lời cha mẹ, chắc chắn các em đã không có mặt để đón nhận phúc lành từ Chúa.
Bởi đó, vai trò của ông bà, cha mẹ là hết sức quan trọng. Đưa con em đến với Chúa chính là hành động cụ thể nhất để giáo dục đức tin. Đến với Chúa qua việc tham dự thánh lễ, học giáo lý, đọc kinh cầu nguyện trong gia đình chính là cách chúng ta làm tròn bổn phận thiêng liêng của người làm cha mẹ.
Vậy Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta sống đức tin như thế nào? Là bậc cha mẹ, chúng ta có dám dành thời gian để mỗi ngày đưa con em của mình đến với Chúa không? Chúng ta có sẵn sàng trở nên gương mẫu trong đời sống cầu nguyện, để từ đó con cái chúng ta cũng học biết yêu mến và tin tưởng nơi Chúa?
Lạy Chúa Giêsu, xin ban thêm đức tin cho chúng con, để không chỉ bản thân chúng con biết chạy đến với Chúa, mà còn ý thức được trách nhiệm dẫn dắt con cái mình đến gặp Chúa. Xin cho chúng con chu toàn bổn phận làm cha, làm mẹ qua việc đưa con cái tham dự thánh lễ, học giáo lý và cầu nguyện chung trong gia đình, như người xưa đã dẫn trẻ em đến với Chúa. Amen.