31.07.2025 – Thứ Năm Tuần XVII Thường Niên
Lời Chúa: Mt 13, 47-53
“Người ta lựa cá tốt bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Nước trời lại giống như lưới thả dưới biển, bắt được mọi thứ cá. Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài. Ðến ngày tận thế cũng như vậy: các thiên thần sẽ đến mà tách biệt kẻ dữ ra khỏi người lành, rồi ném những kẻ dữ vào lò lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Các ngươi có hiểu những điều đó không?” Họ thưa: “Có”.
Người liền bảo họ: “Bởi thế, những thầy thông giáo am tường về Nước trời cũng giống như chủ nhà kia, hay lợi dụng những cái cũ, mới trong kho mình”. Khi Chúa Giêsu phán các dụ ngôn đó xong, thì Người rời khỏi nơi ấy. Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Dụ ngôn chiếc lưới được coi là dụ ngôn cuối cùng trong một chuỗi bảy dụ ngôn của chương 13 theo Tin Mừng Mátthêu. Dụ ngôn này có nhiều điểm tương đồng với dụ ngôn lúa và cỏ lùng. Cả hai đều nói đến sự tách biệt kẻ xấu và người tốt vào ngày tận thế, và kẻ xấu sẽ bị Thiên Chúa luận phạt nghiêm minh (cc. 42. 50). Đức Giêsu đã dùng những hình ảnh quen thuộc, gần gũi để nói về Nước Trời. Có khi là hình ảnh nông nghiệp như dụ ngôn người gieo giống, dụ ngôn lúa và cỏ lùng, hay dụ ngôn hạt cải. Có khi là hình ảnh về chăn nuôi như dụ ngôn về người mục tử. Có khi là hình ảnh về ngư nghiệp như trong dụ ngôn chiếc lưới. Một số môn đệ của Ngài đã sống bằng nghề chài lưới ở hồ Galilê. Thời xưa việc đánh cá ở hồ này cũng đơn giản như ở quê ta ngày nay. Những ngư phủ đi trên những chiếc thuyền nhỏ. Họ quăng lưới vào những nơi thấy dấu hiệu có cá đang đi. Lưới với những hòn chì nặng sẽ chụp xuống đàn cá và họ chỉ cần kéo vào bờ. Một chi tiết đáng chú ý ở đây là họ gom được mọi loại cá, cả tốt lẫn xấu. Hình ảnh này gợi cho ta về việc mọi người, bất luận tốt xấu, đều được mời gọi tham dự bàn tiệc Nước Trời (Mt 22, 9-10). Trong Hội Thánh, cũng có sự pha trộn giữa người tốt, kẻ xấu, như được ám chỉ trong dụ ngôn lúa và cỏ lùng.
Ở các tỉnh ven hồ Galilê, ta dễ thấy cảnh tượng các ngư phủ ngồi trên bờ, gom cá đánh được trong ngày, giữ lại cá tốt, quăng đi cá xấu. Chỉ khi lưới đầy, họ mới làm công việc lựa cá như vậy (c. 48). Tương tự như trên, chỉ khi đến ngày tận thế, các thiên thần mới xuất hiện để tách biệt kẻ xấu ra khỏi người công chính (c. 49). Như thế tình trạng hiện nay của Hội Thánh vẫn là chưa hoàn hảo. Không phải mọi Kitô hữu đều đã sống tinh thần Bài Giảng trên núi. Có những Kitô hữu không sinh trái, vì hạt giống nhận được đã bị thui chột, bởi thử thách gian nan hay mối lo toan vật chất (Mt 13, 18-22). Có những Kitô hữu tuy vẫn kêu Đức Giêsu là Lạy Chúa ! (Mt 7, 21-23), vẫn nhân danh Ngài mà nói tiên tri, trừ quỷ hay làm phép lạ, nhưng lại không thi hành ý muốn của Cha trên trời và làm điều gian ác. Có những Kitô hữu dự tiệc cưới mà không mặc áo cưới (Mt 22, 11-13). Có những Kitô hữu là muối nhạt, đã trở thành vô dụng (Mt 5, 13). Như thế gia nhập Hội Thánh không phải là một bảo đảm để được cứu độ. Còn cần sống hoàn thiện như Cha trên trời (Mt 5, 48).
Thời nay chúng ta không thích nghĩ đến những chuyện bị coi là xa xôi, như chuyện tận thế, chuyện Thiên Chúa phán xét và luận phạt. Chúng ta thích sống yên ổn với một Thiên Chúa nhân hậu vô cùng, đến độ có vẻ như hỏa ngục chỉ là chuyện viển vông để dọa con nít. Nhưng dù sao cũng không tránh được ngày cỏ lùng bị tách khỏi lúa, cá xấu bị tách khỏi cá tốt, kẻ bất lương bị tách khỏi người lành. Cuối cùng Nước Trời sẽ không còn chút bóng dáng của sự dữ, và Thiên Chúa sẽ là mọi sự cho mọi người (1 Cr 15, 28).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin thương nhìn đến Hội Thánh là đàn chiên của Chúa. Xin ban cho Hội Thánh sự hiệp nhất và yêu thương, để làm chứng cho Chúa giữa một thế giới đầy chia rẽ. Xin cho Hội Thánh không ngừng lớn lên như hạt lúa. Xin đừng để khó khăn làm chúng con chùn bước, đừng để dễ dãi làm chúng con ngủ quên. Ước gì Hội Thánh trở nên men được vùi sâu trong khối bột loài người để bột được dậy lên và trở nên tấm bánh. Ước gì Hội Thánh thành cây to bóng rợp để chim trời muôn phương rủ nhau đến làm tổ. Xin cho Hội Thánh trở nên bàn tiệc của mọi dân nước, nơi mọi người được hưởng niềm vui và tự do. Cuối cùng xin cho chúng con biết xây dựng một Hội Thánh tuyệt vời, nhưng vẫn chấp nhận cỏ lùng trong Hội Thánh. Ước gì khi thấy Hội Thánh ở trần gian, nhân loại nhận ra Nước Trời ở gần bên. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Thánh Phêrô Đoàn Công Quí chào đời năm 1826 tại họ Búng, tổng Bình Thạnh, Thủ Dầu Một, nay là Bình Dương. Ngài là con út của ông Antôn Miêng và bà Anê Thường. Năm 21 tuổi, cậu được cha Tám giới thiệu với thừa sai Gioan Mịch để học Latinh rồi vào chủng viện Thánh Giuse Sài Gòn, sau đó tiếp tục học thần học tại Penang.
Năm 1855, thầy Quí hồi hương. Sau ba năm âm thầm phục vụ các giáo họ, tháng 9 năm 1858, thầy được thụ phong linh mục tại Thủ Dầu Một. Với tinh thần trẻ trung và nhiệt huyết, cha Quí được sai đến nhiều nơi: Lái Thiêu, Gia Định, Kiến Hòa, rồi phó xứ Cái Mơn – Vĩnh Long. Bất chấp hiểm nguy, cha Quí luôn dấn thân phục vụ. Nếu bề trên không ngăn cản, cha đã sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ các nữ tu Mến Thánh Giá.
Sau cùng, cha Quí được cử về giáo họ Đầu Nước, Cù Lao Giêng, An Giang. Khi quân lính bao vây nhà ông Lê Văn Phụng, cha Quí có thể trốn thoát nhưng ngài tự ra trình diện: “Tôi là đạo trưởng. Ai muốn theo đạo, tôi sẵn sàng chỉ dạy”. Chính hành động ấy khiến ngài bị bắt cùng ông Phụng và 32 giáo dân khác, bị giải về Châu Đốc. Dù được tổng đốc khuyên bỏ đạo, cha Quí vẫn kiên quyết: “Thưa quan, tôi là người giảng dạy đạo này, sao lại có thể bỏ đạo cho được?”.
Bảy tháng trong ngục, cha không ngừng khích lệ mọi người cùng chịu tù, dâng lễ và đọc kinh Mân côi. Ngày 30/7/1859, án trảm quyết được đưa từ kinh đô về. Sáng hôm sau, cha Phêrô Đoàn Công Quí và ông Phụng hân hoan bước ra pháp trường. Sau ba hồi trống, đầu cha ngẩng cao về trời, trở về với Thiên Chúa ở tuổi 33.
Thi hài vị tử đạo được an táng tại nhà thờ Năng Gù, năm 1959 được cải táng về Cù Lao Giêng.
Linh mục Phêrô Đoàn Công Quí được suy tôn chân phước ngày 02/5/1909 và được tôn phong hiển thánh ngày 19/6/1988. (https://hdgmvietnam.com/chi-tiet/thanh-phero-doan-cong-quy-tu-dao-ngay-31-thang-7-nam-1859-33003)
Lời Chúa trong ngày lễ kính thánh tử đạo vang lên đầy sức mạnh: “Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn… Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 10,28.30.32).
Cuộc đời thánh Phêrô Đoàn Công Quí là hiện thân của lời tuyên xưng ấy – không sợ hãi, không chối từ niềm tin, sẵn sàng chết vì danh Chúa. Ngài là phúc lành cho Giáo hội Việt Nam, là mẫu gương cho đoàn tín hữu hôm nay can đảm sống chứng nhân trong một thế giới đầy biến động.
Lạy Chúa, qua mẫu gương thánh tử đạo Phêrô Đoàn Công Quí, xin ban cho chúng con lòng can đảm và trung tín. Xin giúp chúng con dám sống niềm tin cách mạnh mẽ, không sợ hãi, luôn biết tuyên xưng danh Chúa trong từng hành động và chọn lựa mỗi ngày. Xin cho cuộc đời chúng con cũng là một lời tuyên xưng đức tin sống động giữa trần gian. Amen