13.12.2021–Thứ Hai Tuần III Mùa Vọng
Lời Chúa: Mt 21, 23-27
Khi ấy, Ðức Giêsu vào Ðền Thờ, và trong khi Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ mục trong dân đến gần Người và hỏi: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?” Ðức Giêsu đáp: “Còn tôi, tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy. Vậy, phép rửa của ông Gioan do đâu mà có? Do Trời hay do người ta?” Họ mới nghĩ thầm: “Nếu mình nói: “Do Trời”, thì ông ấy sẽ vặn lại: “Thế sao các ông lại không tin ông ấy?” Còn nếu mình nói: “Do người ta”, thì lại sợ đám đông, vì ai nấy đều cho ông Gioan là một ngôn sứ.” Họ mới trả lời Ðức Giêsu: “Chúng tôi không biết.” Người cũng nói với họ: “Tôi cũng vậy, tôi không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.”
Suy niệm:
“Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy?
Ai đã cho ông quyền ấy” (c. 23).
Hai câu hỏi của giới lãnh đạo tôn giáo ở Giêrusalem đặt cho Đức Giêsu.
Làm các điều ấy là vào thành thánh giữa đoàn dân tung hô vang dội,
là đuổi những người buôn bán trong Đền thờ,
là chữa bệnh và giảng dạy ở đó (Mt 21, 12-15).
Ai là Đấng đã cho ông Giêsu quyền ấy?
Đây không phải là câu hỏi để thượng tế và kỳ mục tìm thông tin.
Đây là câu hỏi để họ tìm thêm lý lẽ nhằm bắt bẻ Đức Giêsu khi có dịp.
Đức Giêsu đã không trực tiếp trả lời câu hỏi này.
Hay đúng hơn Ngài trả lời bằng cách đặt một câu hỏi khác (c. 24).
Ngài chỉ hỏi họ đúng một điều thôi, về nguồn gốc phép rửa của Gioan.
“Do trời hay do người phàm”, do Thiên Chúa hay do loài người (c. 25).
Câu hỏi này lập tức đưa họ vào thế bị động, lưỡng nan.
Nếu do Thiên Chúa, tại sao họ lại không tin Gioan? (c. 25).
Nhưng họ lại không dám bảo phép rửa của Gioan là do người phàm,
vì dân chúng tin Gioan là một ngôn sứ (c. 26),
nghĩa là người của Thiên Chúa, người được sai để nói lời của Ngài.
Các thượng tế và kỳ mục đã không dám trả lời câu hỏi của Đức Giêsu.
Nếu nhìn nhận phép rửa của Gioan là đến từ Thiên Chúa,
thì họ cũng phải nhìn nhận Đức Giêsu,
vì Gioan làm chứng Đức Giêsu là Đấng Mêsia.
Điều này thì họ không hề muốn, vì nó đòi họ phải thay đổi cuộc sống,
thay đổi mọi lối suy nghĩ và mọi niềm tin xưa nay.
Ngược lại nếu coi thường phép rửa của Gioan, họ lại sợ dân chúng.
Họ không dám đi ngược với cái nhìn của dân, vì muốn được lòng dân.
Rõ ràng họ không có tự do để chọn một trong hai.
Đức Giêsu đã bắt họ phải công khai quan điểm của mình.
Nhưng họ đã chọn thái độ né tránh: “Chúng tôi không biết.” (c. 27).
Nói câu này trước mặt dân chúng thì quả là khó nghe và khó tin.
Làm sao họ lại không biết chuyện quan trọng đó?
Vì họ không thỏa mãn điều kiện Đức Giêsu đưa ra (c. 24),
nên Ngài sẽ không trả lời cho họ biết Ngài dùng quyền nào (c. 27).
Thành thật với chính mình thật khó biết bao!
Đón nhận sự thật với trọn cả tâm hồn đòi phải trả giá.
Sự thật bao giờ cũng đòi ta đổi đời, không để ta yên.
Chính vì thế ta thích quanh co và dễ né tránh sự thật.
Nhưng dù ta có né tránh sự thật, thì sự thật vẫn cứ theo đuổi ta luôn.
Chẳng ai làm át được tiếng nói của sự thật.
Mùa Vọng là thời gian ra khỏi bóng tối của dối trá, để đón lấy sự thật.
Chỉ cần bớt một chút cứng cỏi của tự mãn về cái tôi,
thêm một chút mềm mại của tình yêu khiêm hạ,
là ta có cơ may gặp được chân lý như đám đông dân chúng.
Và chân lý sẽ cho ta được tự do (Ga 8, 32).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin dẫn con vào nhà của con,
căn nhà của trái tim,
căn nhà vừa quen vừa lạ.
Xin hãy cho con thấy
những phức tạp, rắc rối, những che đậy, giằng co,
những mâu thuẫn và vô lý nơi con.
Xin hãy cho con thấy
những nhỏ mọn, ích kỷ,
những yếu đuối, khô khan,
những cứng cỏi và tự ái nơi con.
Xin cho con ý thức
những lo âu, sợ hãi
đang đè nặng làm con ngột ngạt,
những nỗi đau thầm kín khiến đời con mất vui,
những vết thương không biết bao giờ lành,
những đổ vỡ khiến lòng con khép lại.
Lạy Chúa Giêsu,
xin giúp con dọn những bề bộn nơi tim con.
Xin biến đổi tim con, để nó trở nên đơn sơ hơn,
hồn nhiên hơn và tươi tắn hơn.
Ước gì con nhìn mọi sự, mọi người,
bằng trái tim bao dung của Chúa.
Và ước gì khi đã ra khỏi nỗi bận tâm về mình,
trái tim con được nhẹ nhàng hơn và tự do hơn
để yêu mến mọi người. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
Các thượng tế và kỳ mục trong dân đến gần Người và hỏi: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?”. (Mt 1,24)
Câu chuyện minh họa:
Sách Lã Thị Xuân Thu có kể vài ứng đối của Án Tử như sau:
Nghe tin Án Tử sắp sang nước Sở, Vua Sở bảo quân thần rằng: “Án Tử là người có tài ăn nói của nước Tề sắp sang đây. Ta muốn làm cho hắn bị nhục, các ngươi có kế gì không?”. Cận thần thưa: “Để bao giờ Án Tử sang, chúng tôi sẽ trói một người nước Tề và cho là phạm tội ăn trộm”.
Khi Án Tử đến nơi, vua Sở cho thết tiệc khoản đãi. Đang giữa bữa tiệc, bỗng có hai tên lính điệu một người bị trói vào, vua Sở hỏi: “Tên này tội gì mà bị trói thế?” Họ đáp: “Đó là một người nước Tề, phạm tội ăn trộm”. Vua đưa mắt nhìn Án Tử và nói: “Người nước Tề hay trộm cắp lắm nhỉ?” Án Tử đứng dậy thưa: “Chúng tôi có nghe cây quất mọc ở đất Hoài Nam thì là thành quất chua. Cành lá giống nhau, mà quả lại chua, ngọt khác nhau là tại sao?” – “Thưa là tại thuỷ thổ khác nhau”. “Nay người dân ở bên Tề thì lương thiện, mà sang nước Sở lại sinh ra trộm đạo, có lẽ cũng bởi thuỷ thổ nên sinh ra đổi khác chăng.”
Sở Vương muốn làm nhục Án Tử nhưng rồi trước bằng chứng về sự thật mà Án Tử đưa ra để biện mình, Sở Vương lại đành nuốt nhục. Chính bằng chứng về sự thật mà Án Tử nêu ra, đã đột ngột làm xoay chuyển được mưu của những kẻ muốn bày trò làm nhục người khác.
Suy niệm:
Hoàn cảnh Sở Vương phần nào giống như tâm trạng của giới Thượng tế, Biệt phái vào thời Chúa Giêsu, khi họ lên tiếng bắt bẻ Chúa Giêsu trong bài tin mừng hôm nay. Các thượng tế, kinh sư và kỳ mục không tin Chúa Giêsu và chất vấn về quyền hạn của Người: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?” Đức Giêsu biết họ không phải đi tìm chân lý, và tìm cách bắt bẻ Ngài, nhưng Ngài vẫn khoan nhân với họ, đặt câu hỏi cho họ để mời gọi họ nhận ra sự thật. Chúa Giêsu lại nhắc đến Gioan Tẩy Giả để khơi gợi niềm tin cho họ bởi Gioan thu hút nhiều người tin vào Chúa và ăn năn sám hối, thế nhưng họ vẫn cố chấp và không tin.
Chúng ta là những môn đệ của Chúa, chúng ta có cố chấp trước những lời giáo huấn của Giáo hội không? Ngày nay, Thiên Chúa vẫn đang đối thoại với con người qua mọi biến chuyển trên thế giới bằng nhiều cách thế, chúng ta phải biết sáng suốt và nhận ra những dấu chỉ ấy để chúng ta thật sự là những môn đệ trung tín của Chúa.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết khiêm tốn đón nhận những lời giáo huấn của Giáo hội, bỏ đi những rào cản khiến chúng con xa rời đức tin, để mỗi ngày đức tin của chúng con trở nên vững mạnh hơn.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
SUY NIỆM
Qua bài Tin Mừng hôm nay, thánh sử Mátthêu thuật lại việc những nhà lãnh đạo Do Thái giáo chất vấn Chúa Giêsu về quyền giảng dạy của Chúa. Họ muốn phủ nhận những việc làm của Chúa “như Đấng có uy quyền” chỉ vì tính ghen tị. Đây là mấu chốt gây nên sự xung khắc trong mọi mối tương quan.
Quả thế, tính ghen tị của các lãnh đạo Do Thái giáo đối với Chúa Giêsu là do cung cách sống của Chúa. Chúa sống hài hoà với mọi người, Chúa quan tâm đến những người khốn khổ, Chúa giảng dạy như Đấng đầy uy quyền.. Đó là những cảm nhận đến từ dân chúng dành cho Chúa. Đối lại, những lãnh đạo Do Thái thì lại sống xa cách dân chúng. Họ áp đặt lên dân chúng những gánh lặng. Họ không đem lại sự ủi an cho dân… Do vậy, dân chúng bỏ họ mà theo Chúa.
Nuôi dưỡng tính ghen tị là nuôi dưỡng mầm mống gây chia rẽ trong mọi tương quan của cuộc sống. Sự ghen tị của Cain đối với Abel đã đưa ông đến sát hại em mình. Sự ghen tị của Saul đối với David đã đưa ông đến việc tìm cách sát hại David… và như Đức Thánh cha Phanxicô thì “lòng đố kỵ dẫn đến việc ‘giết’ những người có điều mà mình không có. Nhưng người ấy sẽ luôn đau khổ, vì một con tim ghen ghét và đố kỵ sẽ luôn khổ đau, một sự khổ đau muốn người khác phải chết. Chúng ta không phải đi đâu xa mới có thể thấy những điều này. Rất nhiều lần, trong cộng đoàn của chúng ta, vì ghen ghét, người ta đã giết hại nhau bằng miệng lưỡi và ngôn từ của mình. Khi không thích hay ghen ghét một điều gì đó, người ta bắt đầu xì xầm, bàn tán. Và chính những lời bàn tán đó sẽ giết chết người khác”.
Lạy Chúa, xin ban ơn giúp chúng con luôn biết loại ra khỏi tâm hồn tính đố kỵ, ghen tuông, để nhờ đó chúng con biết yêu thương nhau hơn và biết cùng nhau xây dựng một cộng đoàn hiệp thông. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #MuaThuongNien