27.10.2025 – Thứ Hai Tuần XXX Thường Niên
Lời Chúa: Lc 13, 10-17
“Chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc người con gái của Abraham này trong ngày Sabbat sao?”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, nhân ngày Sabbat, Chúa Giêsu giảng dạy trong một hội đường. Và đây có một người đàn bà bị quỷ ám làm cho bà đau yếu đã mười tám năm. Bà bị khòm lưng, hoàn toàn không thể trông lên được. Khi Chúa Giêsu xem thấy bà, Người liền gọi bà đến mà bảo rằng: “Hỡi bà kia, bà được khỏi tật của bà”. Rồi Người đặt tay trên bà ấy, tức thì bà đứng thẳng lên và tôn vinh Thiên Chúa.
Nhưng viên trưởng hội đường tức giận, vì Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbat, nên ông cất tiếng bảo dân chúng rằng: “Có sáu ngày người ta phải làm việc: vậy thì các người hãy đến xin chữa bệnh trong ngày đó, chớ đừng đến trong ngày Sabbat”.
Chúa trả lời và bảo ông ta rằng: “Hỡi những kẻ giả hình, chớ thì trong ngày Sabbat, mỗi người trong các ông không thả bò hay lừa của mình ra khỏi chuồng mà dẫn nó đi uống nước sao? Phương chi người con gái của Abraham này, Satan cột trói nó đã mười tám năm nay, chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc nó trong ngày Sabbat sao?”
Khi Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người đều hổ thẹn, và toàn dân vui mừng vì những việc lạ lùng Người đã thực hiện. Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Trong dòng tiến hóa từ vượn lên đến người, có một thay đổi bên ngoài khá rõ nét. Càng tiến hóa thì lưng con vật càng thẳng hơn. Khi con người có thể đứng thẳng, tầm nhìn sẽ rộng hơn, xa hơn. Hai chi trước được tự do nên có thể làm được nhiều điều phức tạp. Đứng thẳng đúng là một nét đặc trưng của con người Người phụ nữ trong bài Tin Mừng hôm nay bị còng lưng đã lâu. Mười tám năm không thể nào đứng thẳng lên được (c. 11). Lưng bà còng hẳn xuống khiến tầm nhìn của bà bị giới hạn. Có lẽ bà chỉ nhìn thấy mảnh đất nhỏ trước mặt hơn là thấy bầu trời cao. Bệnh này thật khó chịu, khiến bà đi đứng khó khăn. Vậy mà bà vẫn có mặt ở hội đường vào ngày sabát, khi Đức Giêsu giảng. Dù bà thấp vì còng lưng, Ngài vẫn trông thấy bà. Dù bà chẳng xin gì, Ngài vẫn chủ động gọi để gặp bà (c. 12). Đức Giêsu nhìn thấy sự trói buộc do cơn bệnh dai dẳng. “Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền.” Chữa bệnh chính là đem lại giải thoát cho người phụ nữ. Hơn nữa, Đức Giêsu còn đặt tay trên bà như một cử chỉ yêu thương. Tức khắc bà còng lưng đã có thể đứng thẳng lên được. Điều mơ ước từ mười tám năm, bỗng chốc thành hiện thực. Bà có thể nhìn thấy bầu trời và cất lời tôn vinh Đấng ngự trên đó (c. 13).
Đức Giêsu coi bệnh của bà như một sự trói buộc của Xatan (c. 16). Không phải chỉ là trói buộc bằng dây như người ta cột bò lừa (c. 15), mà là trói buộc bằng xiềng xích. Chính vào ngày sabát, Đức Giêsu đã cởi xiềng xích đó cho bà, để bà được tự do, được đứng thẳng như một người bình thường. Bà còng lưng bị trói buộc bởi gánh nặng của bệnh tật. Nhưng có bao thứ trói buộc khác làm con người mất tự do. Như người phụ nữ này, chúng ta muốn và cố làm cho mình đứng thẳng, nhưng hoàn toàn bó tay từ nhiều năm qua. Có những thứ trói buộc do tác động bên ngoài, nhưng có thứ xiềng xích do chính chúng ta đúc nên để tự giam mình.
Tôi bị trói buộc bởi lòng ích kỷ, tham vọng, thèm muốn… Chúng ta cần thú nhận mình không tự giải thoát mình được, không tự đứng thẳng được, không tự cắt đứt những thứ trói buộc mình. Chúng ta cần Đức Giêsu đặt tay của Ngài trên đời ta để ta được tự do. Đâu phải chỉ người phụ nữ còng lưng mới bị trói buộc. Tôi cũng bị trói buộc bởi những giá trị mập mờ của thế tục. Làm sao để tôi được tự do với cái cell phone tôi đang dùng, với những hình ảnh mà tôi tìm kiếm trên internet, với lối sống mà ngày nay bao người coi là đáng ước mơ? Xin cho tôi không chỉ cúi xuống nhìn thấy miếng đất be bé trước mặt, nhưng có thể ngước lên để thấy bầu trời mênh mông trên cao.
Cầu nguyện:
Chỉ mong tôi chẳng còn gì, nhờ thế Người là tất cả của tôi. Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì, nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi nơi, đến với Người trong mọi sự, và dâng Người tình yêu trong mọi lúc. Chỉ mong tôi chẳng còn gì, nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh gặp Người. Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì, nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của Người và thực hiện ý Người trong suốt đời tôi.
(R. Tagore)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Theo dõi tin tức gần đây, chắc hẳn nhiều người không khỏi ngậm ngùi cho nạn nhân và gia đình, đồng thời, cũng bàng hoàng và căm phẫn trước một sự việc đau lòng. Đó là biến cố xảy ra tại Hà Nội vào giữa tháng 9/2025: một tài xế xe bồn, sau khi gây tai nạn với một nữ sinh, đã cố tình cán chết em với suy nghĩ “để nạn nhân chết, còn mình sẽ đi tù, chứ nếu cô ấy sống thì sẽ phải tốn tiền đền bù suốt đời”. Thật khủng khiếp khi giá trị mạng sống con người lại bị đem ra cân đo tính toán bằng tiền bạc và lợi ích cá nhân. Ở đây, luật đời và nỗi sợ hình phạt đã lấn át lương tâm và lòng nhân.
Trang Tin mừng hôm nay cũng phơi bày một não trạng tương tự. Khi chứng kiến Đức Giêsu chữa lành một người phụ nữ bị còng lưng suốt mười tám năm trong ngày Sabbath, viên trưởng hội đường đã phản ứng gay gắt, dựa vào cớ “phạm luật”. Nhưng Đức Giêsu đã vạch rõ sự giả hình của ông: “Ngày Sabbath, ai trong các ông lại không cưỡi trâu hay bò ra khỏi chuồng mà dắt đi uống nước? Thế mà người đàn bà này… lại không được cởi xiềng xích sao?” (Lc 13,15-16). Hơn 2.000 năm qua, nhưng căn bệnh vô cảm và não trạng hình thức vẫn còn đó.
Sách Giáo lý Hội thánh Công giáo số 1828 dạy: “Việc thực hành đời sống luân lý, được sinh động nhờ đức mến, đem lại cho Kitô hữu sự tự do thiêng liêng của con cái Thiên Chúa… Nếu chúng ta xa lánh điều xấu vì sợ hình phạt, chúng ta sẽ sống trong tâm trạng của người nô lệ; nếu chạy theo sự cám dỗ của phần thưởng, chúng ta sẽ giống như người làm thuê; nhưng nếu vì chính sự đáng kính và vì tình yêu của Đấng ban hành lề luật, chúng ta mới thật sự sống trong tâm tình của con cái”. Quả thật, chính tình yêu mới làm cho ta sống đúng luật của Thiên Chúa, vì luật ấy không nhằm trói buộc nhưng để giải phóng, không để loại trừ nhưng để cứu độ.
Ngày Sabbath không chỉ là ngày nghỉ ngơi, nhưng sâu xa hơn, là ngày con người được sống trong tự do của con cái Thiên Chúa. Đức Giêsu cho thấy phẩm giá con người quan trọng hơn bất cứ lề luật nào. Người khẳng định: Người không đến để phá bỏ luật, nhưng để kiện toàn luật trong tình yêu. Là Kitô hữu, chúng ta cũng được mời gọi: hãy để luật tình yêu hướng dẫn mọi chọn lựa, để chúng ta không chỉ sống như những kẻ nô lệ sợ phạt hay làm thuê mong thưởng, nhưng thực sự như con cái Chúa, biết yêu thương và tôn trọng sự sống.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con luôn ý thức phẩm giá con người là đối tượng và con đường cứu độ của Thiên Chúa, để mỗi chọn lựa của con luôn là tôn trọng, biết sống cùng và sống với tha nhân, như chính Chúa đã làm người để cứu độ chúng con. Amen.

#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muathuongnien


































