CHÚA NHẬT 12 THƯỜNG NIÊN – Năm B
CHÚA VẪN Ở BÊN CON
Lm. Phêrô Trần Thanh Sơn
***
Bài Tin mừng hôm nay thuật lại cuộc hành trình của Đức Giêsu và các môn đệ ngang qua Biển hồ Tibêria trong đêm tối. Trong chuyến hành trình ấy, con thuyền của Chúa Giêsu và các môn đệ gặp một cơn gió lớn, nước ập vào thuyền và con đò nhỏ tròng trành như muốn chìm giữa mênh mông của đêm tối. Các môn đệ thì hốt hoảng, nhưng Đức Giêsu vẫn ở yên đàng lái, dựa gối mà ngủ. Thế là các môn đệ vội vã đánh thức Đức Giêsu và thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm sao?”.
Một lời kêu van, xen lẫn sự trách móc. Các tông đồ van xin Đức Giêsu, nhưng hình như cũng muốn nói với Đức Giêsu rằng: Sao Thầy vô tình đến như vậy? Giữa lúc chúng con phải vất vả, chống trả với bao hiểm nguy, cái chết đang rình rập đợi chờ, thế mà Thầy vẫn yên tâm mà ngủ, chẳng quan tâm gì đến chúng con sao?
Không chỉ là các môn đệ đang đối diện với sóng to, gió lớn trên biển hồ Tibêria, nhưng những thắc mắc: Thiên Chúa có thật không? Ngài đang ở đâu? Tại sao người công chính cứ gặp nhiều sự dữ?… Tất cả những vấn nạn đó, hình như vẫn đang đeo đuổi con người nói chung và từng người chúng ta cho đến hôm nay.
Ngay từ thời Cựu Ước, khi phải đối diện với những đau khổ, thử thách mà ông Gióp phải chịu, ông Gióp và các bạn của ông cũng từng đi tìm nguyên nhân. Thế nhưng, cho dù họ đã vận dụng tất cả sự khôn ngoan của con người, họ vẫn không thể nào lý giải được về sự tồn tại của sự dữ. Điều đó cho thấy mặc dù được coi là thông thái, nhưng lý trí của con người vẫn giới hạn, không thể hiểu thấu được tất cả mầu nhiệm của Thiên Chúa.
Trong bối cảnh đó, tuy không trả lời trực tiếp cho ông Gióp và các bạn của ông về những đau khổ ông Gióp đang phải gánh chịu, nhưng trong bài đọc một hôm nay, Thiên Chúa đã cho ông Gióp biết một phần về Thiên Chúa. Ngài là một Thiên Chúa quyền năng, làm chủ tất cả vũ trụ này. Ngài là Đấng vạch biên cương cho nước và định nơi cho “sóng cả ba đào”. Qua mạc khải đó, Thiên Chúa như muốn nói với ông Gióp rằng: Nếu có một Thiên Chúa làm chủ tất cả vũ trụ, cùng với các biến chuyển thiên nhiên như thế, thì chắc chắn sẽ không có gì xảy ra mà vô tình. Tất cả đều có một ý nghĩa trong chương trình của Thiên Chúa và đau khổ mà ông Gióp đang gặp cũng không phải là một ngoại lệ. Đau khổ, thử thách mà ông Gióp đang phải đối diện là cơ hội để ông ý thức hơn về sự giới hạn của bản thân, và thấy rõ được khoảng cách bao la giữa sự thánh thiện của Thiên Chúa và con người.
Không chỉ là ông Gióp giữa những đau khổ, thử thách, hay các tông đồ đang phải đối diện với sóng to, gió lớn của biển hồ Tibêria, bản thân từng người chúng ta cũng đã từng mệt mỏi, rã rời vì biết bao công việc, biết bao đòi hỏi trong cuộc sống đang đè nặng trên cuộc đời mình. Có những lúc, chúng ta lại phải đối diện với những bất công, những hiểu lầm, những oan ức không biết nói với ai. Những lúc đó, hình như chúng ta cũng rơi vào tâm trạng của các tông đồ hôm nay và cũng muốn thưa với Chúa rằng: “Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?”. Những lúc đó, chúng ta không thấy Chúa đâu cả. Hình như Ngài đang để chúng ta một mình chống trả cách bất lực với sóng gió và đêm tối của cuộc đời.
Thế nhưng, đọc lại đoạn Tin mừng này chúng ta thấy rõ: cho dù cuộc đời có sóng to, gió lớn, thì vẫn còn đó, bên cạnh chúng ta một người Thầy, một người Bạn, một người Anh để nâng đỡ, trợ giúp chúng ta. Chúng ta đang có một Thiên Chúa quyền năng, Đấng làm chủ cả vũ trụ và mọi sức mạnh thiên nhiên. Và quan trọng hơn Thiên Chúa của chúng ta còn là một Thiên Chúa của Tình yêu, một tình yêu bao la, vô bờ bến được thể hiện nơi con người của Đức Giêsu Kitô. Thánh Phaolô trong bài đọc hai chúng ta biết rằng: bởi tội đáng ra chúng ta đã phải chết, nhưng vì yêu thương, Đức Kitô đã đến và chết thay cho chúng ta. Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta đến nỗi đã ban cho chúng ta người Con Một yêu dấu của Ngài, và Người Con đó cũng đã sẵn lòng tự nguyện dùng cái chết để chứng tỏ tình yêu của Ngài dành cho chúng ta.
Thiên Chúa vẫn ở bên cạnh, ở bên trong con thuyền cuộc đời của chúng ta, điều quan trọng là chúng ta có nhận ra sự hiện diện của Ngài và có đủ can đảm tin tưởng để Ngài giúp đỡ chúng ta hay không? Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu đã quở trách các tông đồ: “Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?”.
Thiết tưởng đây cũng là lời quở trách mà Chúa Giêsu đang nói với từng người chúng ta. Hôm nay, tôi và quý OBACE có đức tin không?
Chúng ta có đức tin không, khi đứng trước mỗi việc, chúng ta đều tính toán theo suy nghĩ tự nhiên, nhằm thoả mãn lợi ích, tự ái riêng của mình mà không hề lưu tâm đến ích chung, đến bầu khí hiệp nhất trong gia đình, trong cộng đoàn? Và có khi do chính những cách giải quyết đó của chúng ta đã đem lại gánh nặng và đau khổ cho những người thân đang sống bên cạnh chúng ta.
“Đức Kitô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống, thì không còn sống cho chính mình nữa, mà là sống cho Đấng đã chết và sống lại vì họ”. Lời của thánh Phaolô trong bài đọc hai một lần nữa nhắc cho mỗi người chúng ta về tình yêu của Thiên Chúa dành riêng cho từng người chúng ta.
Cuối cùng, hôm nay ngày Chúa Nhật III của tháng 6, cũng là ngày dành để tưởng nhớ đến những người Cha trong gia đình. Thiết tưởng, hình ảnh của Chúa Giêsu đến với các môn đệ trong đêm tối giữa cơn giông tố bão bùng cũng chính là hình ảnh của những người cha trong gia đình hôm nay. Đối diện với biết bao phong ba, bão táp của cuộc đời, người cha vẫn âm thầm đưa đôi vai của mình ra hứng lấy. Những người cha ấy vẫn luôn hiện diện và sẵn sàng hy sinh cả mạng sống mình để đổi lấy sự bình an cho gia đình, cho con cái.
Tất cả những thành quả mà tôi và quý OBACE có được hôm nay, chẳng phải là kết quả của những giọt mồ hôi, nước mắt và có khi cả máu nữa của những người cha của chúng ta đã âm thầm đổ ra cho chúng ta sao?
Lắng nghe lời Chúa hôm nay, chúng ta cảm tạ Chúa vì biết bao hồng ân Thiên Chúa đã tuôn đổ trên Giáo Hội và từng người chúng ta trong suốt thời gian qua. Chúng ta cũng cảm tạ Chúa đã ban cho chúng ta những người cha về mặt thân xác, để qua các ngài, chúng ta nhận ra sự quan phòng yêu thương của Thiên Chúa.
Ước gì mỗi người chúng ta ngày càng cảm nghiệm rõ hơn sự hiện diện yêu thương của Thiên Chúa trong cuộc đời mình qua tình yêu của những người cha, để rồi cho dù trong cuộc sống hiện tại, chúng ta có gặp thử thách, đau khổ đến mấy, chúng ta vẫn không nản lòng, thất vọng, nhưng luôn vững tin và can đảm trao trọn cuộc đời mình trong tay Chúa và cũng là Cha của chúng ta. Amen.

































