Tỉnh Thức và Sẵn Sàng
Năm 79 sau công nguyên, một thành phố lớn trên 20 ngàn dân, bất thình lình bị núi lửa vùi lấp dưới lớp phún xuất thạch dày trên 5 mét. Thành phố đó tên Pompê gần thành Napôli thuộc nước Ý.
Ngày nay, các nhà khảo cổ đã đào bới và tìm thấy những bộ xương người đóng trong một lớp tro bụi chai cứng. Dựa theo những bộ xương, người ta dùng thạch cao để đắp thành những hình người trong tư thế y hệt lúc xảy ra nạn núi lửa phun. Những bức tượng thạch cao đó cho thấy những hành vi cuối cùng của một số người Pompê :
Một người mẹ đang ôm chặt đứa con trong vòng tay.
Một người lính trong bộ áo giáp với vũ khí trong tay, đang đứng gác.
Một nhóm người khác đang cầm gươm, chân đạp trên đống vàng bạc. Bên cạnh họ là 5 xác chết. Có lẽ đó là bọn người cướp của giết người.
Những bức tượng thạch cao được dựng lại cho thấy những tư thế và hành động của những con người đã chết một cách bất ngờ khi núi lửa phun. Những hình ảnh này gợi lên nội dung lời giáo huấn của Chúa hôm nay : Hãy tỉnh thức, sẵn sàng vì không biết giờ nào Chúa đến.
Thánh Matthêu đã thuật lại trong bài Tin Mừng lời Chúa Giêsu báo trước “ngày Chúa đến”.
Ngày ấy sẽ đến một cách bất ngờ như câu chuyện Đại Hồng Thuỷ thời ông Noe : thiên hạ cứ mải mê với những chuyện thế tục “người ta ăn uống, dựng vợ gả chồng, mãi đến ngày ông Noe vào tàu mà người ta cũng không ngờ ”.
Trong ngày ấy, nhân loại được chia thành 2 hạng : có người sẽ “được tiếp nhận” vào Nước Trời, có người sẽ “bị bỏ rơi” trong án phạt muôn thuở. Được tiếp nhận hay bị bỏ rơi là tuỳ thuộc người ta có tỉnh thức và sẵn sàng hay không. Vì thế, hôm nay Chúa đã nhắc nhở chúng ta hãy biết tỉnh thức và sẵn sàng để đón chờ Chúa đến.
Tỉnh thức và sẵn sàng
Tỉnh thức là biết thức dậy từ giấc ngủ của tâm hồn thờ ơ nguội lạnh với Chúa và tha nhân. Tỉnh thức là biết chỗi dậy từ những mê đắm tội lỗi và lầm lạc để mở rộng tâm hồn tiếp nhận Chúa.
Trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ của xã hội hôm nay, khi màn đêm buông xuống, có nhiều người vẫn thức : thức vì không ngủ được, thức để xem xong một cuốn truyện hay một bộ phim video nhiều tập.
Nhưng cũng có người thức để làm việc : họ là những người lính gác đêm, là nhân viên trực bệnh viện, là những người lính cứu hoả trực bên điện thoại cấp cứu, là những công nhân làm việc ban đêm.
Nhưng Lời Chúa dạy hôm nay hướng chúng ta đến một ý nghĩa khác của sự tỉnh thức. Tỉnh thức không phải là không ngủ. Nhưng tỉnh thức là luôn ở trong tư thế sẵn sàng đón tiếp Chúa bất cứ lúc nào, sẵn sàng cả trong khi ngủ : Chúa đến để gọi ta về với Chúa, Chúa đến trong ngày Quang Lâm để phán xét nhân loại, Chúa đến viếng thăm ta trong cuộc sống hằng ngày.
Tỉnh thức còn là chu toàn bổn phận, mê ngủ là bỏ bê trách nhiệm, là chè chén say sưa.
Tỉnh thức là tỉnh táo nhận ra Chúa bất ngờ viếng thăm ta. Chúa đến với ta qua mọi biến cố của cuộc sống : những biến cố mừng vui hy vọng và cả những biến cố đau buồn tang tóc.
Nếu chúng ta biết lắng nghe, chúng ta sẽ nhận ra được bước chân Chúa đến và sẵn sàng mở cửa đón tiếp Ngài.
Đón tiếp Chúa đến viếng thăm
Vào năm 1994, cô gái người Mỹ tên Cloris McVeil trong chuyến đi tham quan đã chụp một bức hình tòa nhà Liên Hiệp Quốc tại New York.
Khi chụp tấm hình này, cô không thấy gì ngoài tòa nhà cao tầng. Nhưng khi về nhà rửa hình ra, cô rất kinh ngạc vì trên tấm ảnh xuất hiện thêm một bóng người mờ ảo rất giống Chúa Giêsu. Hình ảnh Chúa Giêsu cao gần bằng tòa nhà đang giơ tay như muốn gõ cửa, như muốn tìm lối vào trụ sở của tổ chức gìn giữ hoà bình danh tiếng này.
Cô McVeil đã gửi cho Tòa Thánh tấm ảnh này, nhưng Tòa Thánh không có ý kiến. Còn các nhà bình luận Công Giáo thì cho rằng : đây là cách Thiên Chúa muốn nói cho chúng ta biết hãy để cho Ngài tham dự vào các vấn đề của thế giới. Ngài đang chờ đợi để được mời vào. Ngài cũng đang thao thức về vấn đề hoà bình thế giới.
Thế giới hoà bình đó là ước muốn của mọi người. Đó là cũng là giấc mơ về viễn cảnh thái bình của ngôn sứ Isaia đã được phác họa trong bài đọc 1 : “Người ta sẽ lấy lưỡi gươm mà rèn nên lưỡi cày, lấy giáo rèn nên lưỡi liềm. Nước này không còn tuốt gươm ra đánh nước kia nữa”.
Điều quan trọng, nếu thế giới hôm nay biết tiếp nhận Thiên Chúa như Vị Vua của hoà bình và tình thương, biết dành cho Ngài một chỗ trong trái tim thì mọi người sẽ thực sự sống trong cảnh thái bình.
Hôm nay, Chúa vẫn đứng đó, giơ tay trước cánh cửa mọi nhà, mọi tâm hồn. Nhưng đôi mắt mờ đục vì dục vọng của chúng ta đã không nhận ra Ngài. Ngài vẫn đứng đó trong cô đơn, lạc lõng. Ngài vẫn đứng đó, bên cạnh cuộc đời chúng ta, mà chúng ta không hề hay biết ! Ngài vẫn đứng đó trong bộ áo quần rách rưới của người hành khất, trong khuôn mặt đầy tuyệt vọng của một người anh em cần giúp đỡ. Ngài vẫn đứng đó với giọt nước mắt đau khổ của người cha, người mẹ khóc vì người con hư hỏng. Ngài vẫn đứng đó trong hình dáng đứa trẻ không cửa không nhà, đang run rẩy cần một vòng tay ôm.
Liệu chúng ta có tỉnh thức để nhận ra Ngài và đón tiếp Ngài không ?
Logos A