01.07.2025 – Thứ Ba Tuần XIII Thường Niên
Lời Chúa: Mt 8, 23-27
“Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển, và biển yên lặng như tờ”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các môn đệ theo Người. Và đây biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Người vẫn ngủ. Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy mà rằng: “Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!” Chúa phán: “Hỡi những kẻ yếu lòng tin! Sao các con nhát sợ?” Bấy giờ Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ! Cho nên những người ấy kinh ngạc mà rằng: “Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?” Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Nếu mực nước biển dâng lên thêm một mét do nạn toàn cầu ấm lên, nhiều vùng đất của nước Việt Nam sẽ bị chìm dưới mặt nước. Bão lụt, hạn hán, động đất, núi lửa, vẫn là những thảm họa cho con người. Ngày nay người ta biết rằng phần lớn thiên tai không do Trời, nhưng do con người phá hoại trái đất là công trình tốt đẹp của Trời cao. Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy uy quyền của Đức Giêsu, không phải trên ma quỷ hay bệnh tật, nhưng trên thiên nhiên. Ngài đã dùng quyền đó để bảo vệ các môn đệ khỏi bị dập vùi bởi sóng gió. Thầy Giêsu đã ra lệnh cho họ qua bên kia hồ (Mt 8, 18). Ngài xuống thuyền trước, các môn đệ theo sau (c. 23).
Đi theo Thầy Giêsu, trên cùng một con thuyền, đâu hẳn được bình an. Cơn bão lớn ngoài biển đến thật bất ngờ, khiến con thuyền của Thầy trò chao đảo vì sóng gió. Giữa cơn cuồng nộ của biển cả, giữa sự kinh hoàng nhốn nháo của các môn đệ, Thầy Giêsu vẫn ngủ yên. Dường như chẳng có gì khuấy động được giấc ngủ bình an của Thầy. “Thưa Ngài, xin cứu, chúng con chết mất” (c. 25). Lời đánh thức vội vã, hối thúc, khi cái chết đã gần kề. Nhưng Thầy Giêsu lại chẳng có vẻ gì vội vã. Giữa tiếng thét gào của sóng gió và sự chòng chành của con thuyền, Thầy Giêsu đã quở trách các môn đệ vì sự cuống cuồng sợ hãi của họ, hậu quả của việc thiếu lòng tin (c. 26). Thầy đã không làm cho biển lặng sóng yên ngay lập tức, vì tập bình an giữa sóng gió là điều khó và cần hơn nhiều.
Lắm khi chúng ta không hiểu tại sao thuyền đời chúng ta gặp bão, dù có Thầy trong thuyền, dù chúng ta đã theo Thầy nghiêm túc. Chúng ta lại càng không hiểu tại sao Thầy có thể ngủ được bình an, khi chúng ta gặp muôn vàn thử thách và rơi vào tuyệt vọng. Nhưng Thầy Giêsu cũng không hiểu tại sao chúng ta lại sợ đến thế (c. 26). Tại sao chúng ta lại sợ thuyền chìm hay sợ chết ? Nếu có đức tin vào Thầy thì sóng gió đâu nhận chìm được chúng ta. “Thiên Chúa ngủ” mãi mãi là điều khó hiểu và khó chịu. Đừng ngại đánh thức Ngài và kêu cứu. Đừng ngại la to át tiếng sóng, để làm cho Ngài nghe được. Nhưng cũng nên nhìn Ngài ngủ bình an, để khỏi bị hốt hoảng. Không hẳn là Ngài sẽ trỗi dậy ngay và dẹp tan bão tố. Không hẳn là chúng ta sẽ được giải thoát ngay khỏi mọi nỗi hiểm nghèo. Điều quan trọng là lòng ta được bình an, vì biết Ngài vẫn bình an ở lại trong con thuyền đời ta.
Lời nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, con chẳng dám xin đi trên mặt nước như Phêrô, nhưng nhiều khi con cảm thấy sống đức tin giữa lòng cuộc đời chẳng khác nào đi trên mặt nước. Có bao thứ sóng gió đẩy đưa và lôi cuốn. Có bao cám dỗ muốn hút con vô vực sâu. Cả sự nặng nề của thân xác con cũng kéo ghì con xuống. Ði trên mặt nước cuộc đời chẳng mấy dễ dàng. Nhiều khi con thấy mình bàng hoàng sợ hãi. Xin cứu con khi con hầu chìm. Xin nắm lấy tay con khi con quỵ ngã. Xin nâng đỡ niềm tin yếu ớt của con, để con trở nên nhẹ tênh mà bước những bước dài hướng về Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Trong tác phẩm nổi tiếng “Oscar và Bà áo hồng” của tác giả Emmanel Schmitt, câu chuyện kể về một cậu bé 10 tuổi mắc bệnh ung thư máu, với sự sống chỉ còn được tính bằng ngày. Cả thế giới như sụp đổ trước mắt Oscar và gia đình em. Giữa những giờ phút tăm tối nhất của cuộc đời, Oscar đã gặp được một tình nguyện viên – người mà cậu gọi là “Bà áo hồng”, vì bà luôn mặc áo màu hồng. Bà không chỉ đồng hành, chăm sóc mà còn mang lại cho Oscar niềm an ủi, hy vọng và sự bình an. Qua tình bạn đặc biệt ấy, Oscar như được hồi sinh trong tâm hồn. Câu nói cuối tác phẩm “Chỉ Chúa mới có quyền đánh thức tôi” trở thành lời tuyên xưng đức tin đơn sơ nhưng sâu sắc của cậu bé nhỏ tuổi.
Bài Tin mừng hôm nay cũng diễn tả một biến cố đầy sợ hãi: các môn đệ lênh đênh giữa biển khơi, còn Chúa Giêsu thì đang ngủ. Trong cơn hoảng loạn, các ông kêu lên: “Thưa Ngài, xin cứu chúng con, chúng con chết mất!” (Mt 8,25). Hình ảnh này phản chiếu nỗi sợ hãi của con người khi đối diện với các giông bão của cuộc đời – từ bệnh tật, tai nạn đến những rạn nứt trong các mối quan hệ. Với sức lực giới hạn, con người khó lòng chống chọi nếu không có điểm tựa đức tin. Nhưng như lời Chúa Giêsu đã phán: “Can đảm lên, Thầy đây, đừng sợ!” (Ga 6,20), chúng ta được mời gọi vững tin rằng Chúa đã chiến thắng thế gian và luôn ở cùng chúng ta.
Chúa Giêsu không rời xa con người, nhưng luôn hiện diện qua Chúa Thánh Thần – Đấng được sai đến để thánh hóa, dẫn dắt và nâng đỡ chúng ta. Như Oscar đã cảm nghiệm được tình thương của Thiên Chúa qua sự hiện diện của “Bà áo hồng”, mỗi chúng ta cũng được mời gọi mở rộng lòng mình, để Chúa Thánh Thần bước vào, thức tỉnh và đồng hành trong mọi biến cố. Từ đó, đời sống đức tin trở nên mạnh mẽ hơn, tràn đầy niềm vui, bình an và hy vọng, để mỗi người trở thành chứng nhân tình yêu của Chúa giữa thế gian.
“Lạy Chúa, trên hành trình trần thế này, con không xin cất mọi đau khổ, nhưng xin Ngài ở cùng con trong mọi khổ đau” (Thánh Bernadette). Amen