Chúa Nhật 21 Thường Niên
Lc 13, 22-30
Trong cuộc đời mình, chúng ta đã từng đi qua nhiều cánh cửa : cánh cửa vật chất để đi vào một ngôi nhà, cánh cửa tinh thần mở ra một tương lai tươi sáng, cánh cửa trí tuệ để chúng ta bước vào thế giới tri thức. Còn Chúa Giêsu là cánh cửa nhiệm mầu để qua Ngài, chúng ta gặp được niềm hạnh phúc vĩnh cửu : “Ta là cửa, ai qua Ta mà vào thì được cứu” (Ga 10, 9).
CHÚA GIÊSU, CÁNH CỬA NHIỆM MẦU
Chúa Giêsu, cánh cửa ánh sáng.
Chúa Giêsu là cánh cửa mở ra một khung trời đầy ánh sáng. Chúa đã nói : “Ta là ánh sáng thế gian, ai theo Ta sẽ không đi trong tối tăm, nhưng được ánh sáng ban sự sống” (Ga 8, 12). Tất cả những ai đến với Chúa sẽ nhận được ánh sáng chiếu soi đời mình. Chúa mở mắt cho người mù để họ nhìn thấy ánh sáng cuộc đời. Chúa mở trái tim những người khốn cùng để họ tìm thấy hạnh phúc. Quả thật, Chúa Giêsu đã mở ra cho người đang sống trong bóng tối sợ hãi và thất vọng một chân trời sáng của niềm tin và hy vọng.
Chúa Giêsu, cánh cửa sự sống.
Ngày xưa, như người Mục Tử Tốt Lành, Chúa là cửa đàn chiên, mở ra cho đàn chiên nguồn sức sống mãnh liệt nơi cánh đồng cỏ xanh và dòng suối trong lành (Ga 10, 1-10). Ngày nay, Chúa Giêsu là cánh cửa mở ra cánh đồng cỏ ân sủng cho một thế giới đang đói khát tình thương. Mỗi ngày, Ngài vẫn tiếp tục mở cánh cửa kỳ diệu của bí tích Thánh Thể cho sự sống thần linh tuôn trào vào mọi tâm hồn.
Chúa Giêsu, cánh cửa tình yêu
Chúa Giêsu đã đến với mọi người bất kể sang hèn, công chính hay tội lỗi, ai cũng có thể đến gõ vào cánh cửa tình thương của lòng Ngài. Ngài sẵn sàng mở rộng cánh cửa từ tâm cho những ai tìm đến, như lời Ngài đã phán: “Hãy xin sẽ được, hãy tìm sẽ gặp, hãy gõ sẽ mở cho” (Lc 11, 9).
ĐỂ BƯỚC VÀO CÁNH CỬA NƯỚC TRỜI
Đáng tiếc thay, có nhiều người đã đến gõ cửa nhưng không được vào. Họ là ai ?
Đó là những người đã tự đóng chặt đời mình trong thù oán và ghen ghét. Họ tự khóa lòng mình trong sự tự cao tự đại trước lòng xót thương của Chúa. Họ tự giam hãm đời mình trong “cái tôi” ích kỷ và để cho tội lỗi cản trở bước chân đến với Chúa. Chúa không khóa cửa, nhưng họ đã từ khước mở cửa để bước vào.
Đó là những người mang trên mình biết bao của cải cồng kềnh với lòng tham lam, họ mang theo những túi hành trang thừa thãi và vô ích nên không thể vào qua cửa hẹp Nước Trời. Thật ra, cánh cửa lòng Chúa chật hẹp vì chúng ta “quá khổ”, vì ta không biết “gọt đẽo” và “cắt tỉa” chính mình trong hy sinh quên mình. Cánh cửa mở vào hạnh phúc vĩnh cửu chật hẹp vì ta không biết cúi xuống trong tinh thần phục vụ để rửa chân cho anh em, không biết khom mình để vác thập giá mỗi ngày. Cánh cửa thiên đàng chỉ vừa cho những người có tinh thần trẻ thơ và những người bé mọn khiêm nhường.
Cánh cửa ơn cứu độ luôn mở rộng không phải cho một số ít người, nhưng cho tất cả mọi dân tộc tin vào Thiên Chúa và đến với Người để được hưởng hạnh phúc muôn đời (bài đọc 1, trích sách tiên tri Isaia).
Cánh cửa của sự giải thoát cũng chỉ mở ra cho người biết chịu đựng những gian nan khốn khó. Vì Chúa dùng sự hy sinh và thử thách để sửa dạy họ (bài đọc 2, trích thư Do Thái). Chỉ có những tâm hồn để cho Chúa “uốn nắn” mới có thể đi qua cánh cửa thử thách của Nước Trời.
Câu chuyện cổ tích “Bạch Tuyệt và Bảy Chú Lùn” của thế kỷ 21 được kể lại như sau :
Cô sinh viên tốt nghiệp đại học tên Nguyễn Võ Thu Minh làm việc tại Câu Lạc Bộ Nhạc Trẻ Số 1, Thành Phố Hồ Chí Minh, trong những dịp tình cờ, đã bắt gặp những “chú lùn” bán vé số, sửa đồng hồ…Qua những cuộc trò chuyện, Thu Minh nhận thấy những “chú lùn” này mặc cảm về bản thân nên thường sống tự ti, khép kín. Những cánh cửa xã hội như đóng lại phũ phàng trước những con người bất hạnh đó. Thu Minh nảy ra ý nghĩ giúp đỡ những con người đặc biệt này để mở ra cho họ cánh cửa tươi sáng trong cuộc sống. “Nàng Bạch Tuyết” ấy đã tập họp được hơn 30 “chú lùn” đưa vào Câu Lạc Bộ nàng đang làm việc, cho họ học nhạc lý, kỹ thuật biểu diễn, xử dụng đạo cụ và quan trọng nhất là nâng cao trình độ văn hóa của họ. Thế là nhóm biểu diễn tạp kỹ mang tên “Chim Cánh Cụt” ra đời vào ngày 01/9/1995, tập họp những “chú lùn”, “cô lùn” cao từ 8 tấc đến 1m30 trên toàn quốc và đã đi biểu diễn khắp nơi, được mọi người ủng hộ và chào đón nhiệt liệt. Lương căn bản của những thành viên trong nhóm khoảng 800.000 đồng một tháng. Hiện nay nhóm “Chim Cánh Cụt” có trụ sở đặt tại đường Đoàn Văn Bơ, Thành Phố Hồ Chí Minh.
Bằng trái tim nhân hậu, “Nàng Bạch Tuyết” Thu Minh của thế kỷ này đã mở ra cánh cửa hy vọng cho những con người đang đi vào bước đường cùng để họ có thể hội nhập với xã hội con người. Trong Năm Thánh Truyền Giáo này, chúng ta cũng hãy đến với những người nghèo khó và cô đơn với tấm lòng quảng đại để mở ra cho họ cánh cửa nhiệm mầu của tình yêu Thiên Chúa. Nhờ vậy, họ sẽ đón nhận được ánh sáng của niềm tin và hạnh phúc vĩnh cửu họ hằng khát mong.
Trích Logos C