08.05.2020 – Thứ Sáu Tuần IV Phục Sinh
Thầy là đường
Lời Chúa: Ga 14, 1-6
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó. Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.” Ông Tôma nói với Đức Giêsu: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường?” Đức Giêsu đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy”.
Suy niệm :
Sách Công vụ Tông đồ có một lối nói đặc biệt để chỉ Kitô giáo.
Tôn giáo mới này được gọi Đường của Chúa (Cv 18, 25-26),
hay thường xuyên hơn, được gọi là Đường (Cv 19, 9. 23; 22, 4; 24, 14. 22).
Sách Công vụ cũng có lối nói đặc biệt để chỉ các Kitô hữu.
Họ được gọi là những người thuộc về Đường (Cv 9, 2),
và họ đã chịu bách hại vì theo con đường này, theo Đạo này.
Trong bài Tin Mừng hôm nay,
chúng ta nghe Đức Giêsu nói: “Chính Tôi là Đường” (c. 6).
Phải chăng vì thế Kitô giáo được sách Công vụ gọi là Đường của Chúa,
và các Kitô hữu đầu tiên được gọi là những người thuộc về Đường?
Đối với Kitô hữu, theo đạo chính là theo một Con Đường.
Con Đường ấy không phải chỉ là một số lễ nghi hay giáo lý phải giữ,
cũng không phải là những minh triết khôn ngoan phải theo.
Con Đường ấy hiện thân nơi một con người.
Theo đạo chính là theo Con Đường mang tên Giêsu,
là gắn bó sống chết với Giêsu, chia sẻ sứ mạng của Giêsu,
Con Thiên Chúa làm người bằng xương bằng thịt.
Đức Giêsu không chỉ là người dẫn đường.
Chính Ngài là Đường, là Đạo.
Hơn thế nữa, Ngài là Con Đường duy nhất dẫn ta đến với Chúa Cha.
“Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” (c. 6).
Phải qua Con Đường Giêsu chúng ta mới vào được thế giới của Thiên Chúa,
bởi lẽ chỉ Đấng từ trời xuống mới có thể đưa chúng ta lên trời.
Ngày nay người ta nói đến nhiều con đường khác để được cứu độ.
Nhưng con đường nào cũng phải đi qua Con Đường Giêsu.
Nơi Con Đường này chúng ta gặp được Sự Thật trọn vẹn về Thiên Chúa.
Nơi đây chúng ta gặp được Sự Sống viên mãn của chính Thiên Chúa.
Khi các môn đệ xao xuyến vì đến giờ chia tay,
Thầy Giêsu cho biết Ngài đi về với Cha để dọn chỗ cho họ (c. 2).
Chỗ ở vĩnh viễn của họ là nơi Thầy trò được ở với nhau mãi mãi.
“Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy,
để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó” (Ga 14, 3; x. 12, 26; 17, 24).
Thiên đàng là nơi Thầy trò được ở bên nhau, không gì ngăn cách nổi.
Tình Thầy trò đã bắt đầu ở đời này và sẽ kéo dài đến vĩnh cửu.
Là người theo Đạo Giêsu, chúng ta biết mình từ đâu đến và sẽ đi đâu.
Chúng ta không đi loanh quanh cho đời mỏi mệt.
Chúng ta biết hạnh phúc đang chờ mình ở cuối đường.
Nhưng nếu chúng ta không có tình bạn thiết thân với Giêsu ở đời này
thì vào thiên đàng để làm gì?
Cầu nguyện :
Con đã yêu Chúa quá muộn màng !
Ôi lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính,
vừa luôn mới mẻ,
con đã yêu Chúa quá muộn màng !
Bấy giờ Chúa ở trong con
mà con thì ở ngoài,
con cứ chạy đi tìm Chúa ở ngoài.
Con thật hư hỏng,
khi chạy theo các thụ tạo xinh đẹp.
Bởi thế, bấy giờ Chúa ở với con
mà con lại không ở với Chúa.
Các thụ tạo xinh đẹp kia cứ giữ con ở xa Chúa,
trong khi chúng hiện hữu được là nhờ Chúa.
Chúa đã gọi con, đã gọi to
và phá tan sự điếc lác của con.
Chúa đã soi sáng
và xua đi sự mù lòa của con.
Chúa đã tỏa hương thơm ngát
để con được thưởng thức,
và giờ đây hối hả quay về với Chúa.
Con đã nếm thử Chúa
và giờ đây con đói khát Người.
Chúa đã chạm đến con,
nên giờ đây con nóng lòng
chạy đi tìm an bình nơi Chúa. Amen.
(Thánh Âu-Tinh)
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
Ðức Giêsu đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.” (Ga 14,6)
Câu chuyện minh họa:
Người ta kể rằng: Có một gia đình kia. Chồng là người ngoại đạo. Ông không tin vào Chúa. Ông còn luôn miệng nhạo báng, khinh miệt những hành vi thờ phượng kính mến Chúa. Ngược lại, bà vợ thì rất sùng đạo, luôn dạy con giữ đạo sốt sắng. Ngày nào bà cũng dắt con đi lễ cầu nguyện. Dù sống giữa hai niềm tin trái ngược nhau, nhưng đứa con trai duy nhất của họ vẫn hiếu thảo với cha mẹ. Cho tới một hôm, em lâm bệnh hiểm nghèo. Em biết rằng mình chẳng còn sống được bao lâu ở dương gian. Em đã mạnh dạn hỏi bố rằng: “Bố ơi, trong ít ngày nữa con sẽ không còn sống ở dương gian nữa! Con xin bố hãy dạy cho con biết, con phải tin theo ai? Theo bố hay theo mẹ? Tin theo bố thì chẳng có thiên đàng để tiếp tục sự sống, chẳng có Chúa hay có Mẹ để yêu thương và bảo vệ cho con được hạnh phúc đời đời? Còn tin theo mẹ, thì có Thiên Chúa là cha nhân lành sẽ ban thưởng hạnh phúc thiên đàng vĩnh cửu và có Mẹ Maria luôn bầu cử chở che.
Ông bố nghe mà tái tê lòng. Ông ôm con vào lòng và nói: “Con hãy tin theo mẹ”. Đứa bé lại nói tiếp: “Nhưng nếu bố không tin theo mẹ, thì làm sao con có thể chờ đợi bố ở trên thiên đàng được?” Trước lời nói đơn sơ và chân thành của em bé, ông bố đã không kiềm nổi những giọt nước mắt ứ tràn nơi khoé mắt, và để mặc cho nó tuôn tràn trên gò má già nua của ông. Kể từ ngày đó, ông đã đổi đời, ông chọn Chúa là lẽ sống và là cùng đích của đời mình.
Suy niệm:
Vì lười biếng mà ông bố đã cố chấp không tin nhận Chúa, không sống đạo, mặc dù trong thâm sâu của cõi lòng ông vẫn tin rằng có Chúa. Trước sự thắc mắc của đứa con sắp sửa từ giã cõi đời, ông đã phải nuốt vào những giọt nước mắt mặn đắng để nói lên sự thật.
Chúa Giêsu là con đường để chúng ta bước theo Ngài. Con đường của Ngài là con đường khổ giá, con đường tìm và thi hành thánh ý Cha. Chúng ta là môn đệ của Ngài, thì chúng ta phải đi con đường ấy mà thôi. Con đường ấy không phải trải đầy thảm hoa nhưng là con đường hẹp, đầy chông gai, thử thách… Đó là con đường của sự từ bỏ, đẫm máu của đỉnh đồi Canvê, tận hiến và hy sinh vì tình yêu. Và chỉ có con đường duy nhất dẫn chúng ta đến ơn cứu độ là Chúa Giêsu, Ngài là đấng trung gian duy nhất mạc khải cho chúng ta về Chúa Cha: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha”. Ước gì cuộc sống của chúng ta cũng nói lên được rằng, ai thấy người Kitô hữu là thấy Thiên Chúa.
Xin cho đời sống chúng con luôn phản ánh vẻ nhân hậu của Chúa, qua đó, người khác nhận biết Chúa là con đường đưa họ tới ơn cứu độ.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Trong cuộc lữ hành trần gian, mỗi Kitô hữu phải trả lời cho được con đường nào đưa ta đến hạnh phúc đích thực trên quê trời? Phải chăng đó là lối sống ăn ngay ở lành, sống đạo đức thánh thiện, v.v.?
Trang Tin Mừng cho chúng ta biết có một con đường dẫn chúng ta đến Nước Trời mà chính Đức Giêsu mặc khải: đó là con đường mang tên Giêsu. “Tôi chính là con đường” và con đường Giêsu là con đường duy nhất đưa con người đến hạnh phúc thiên đàng. Chỉ qua con đường Giêsu, con người mới tới được quê trời – nơi Thiên Chúa ngự trị bởi Chúa Giêsu khẳng định: “không ai đến được với Chúa Cha mà không qua Người”.
Nhân loại chúng ta thật hạnh phúc vì có được con đường như thế! Và mỗi chúng ta thật hãnh diện vì mình đang đi theo con đường Giêsu. Con đường này chắc chắn dẫn ta đi đúng lộ trình về quê hương đích thực trên quê trời.
Chúa Giêsu đã đi trước để dọn chỗ cho chúng ta và Người sẽ trở lại đón chúng ta. Vì Người ở đâu thì chúng ta cũng sẽ được ở đó. Vì vậy, mỗi chúng ta phải biết chuẩn bị những hành trang nào và phải thực hiện những gì nơi con đường Giêsu.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa chính là con đường dẫn chúng con về với Chúa Cha. Xin cho chúng con luôn vững tin bước theo con đường của Chúa và trở thành con đường bé nhỏ dẫn người khác bước đến con đường chính lộ Giêsu. Amen.