MẠCH NƯỚC TRƯỜNG SINH
Báo Tuổi Trẻ số ra ngày 24/02/2005 có một bài ký sự viết từ vùng nắng hạn Lâm Đồng mang tựa đề rất ấn tượng : “Cao nguyên, nước mắt chảy giữa mùa khô hạn”. Bên cạnh là bức hình chụp một người phụ nữ đang ngồi khóc bên gốc cây trà trụi lá trên đồi Đambri. Nước mắt của chị không đủ tưới cho những cây trà đang chết vì nắng hạn.
Một bức ảnh khác : đàn bò trên cánh đồng khô cháy thuộc tỉnh Bình Thuận đang thèm thuồng nhìn người chăn bò uống nước (Báo Tuổi Trẻ Chủ Nhật, ngày 27/02/2005). Làm sao một bình nước nhỏ có thể đủ chia cho cả người lẫn con vật dưới cái nắng cháy da ?
Hoặc những hình ảnh khác : nhiều đàn bò ở Phan Rang, Ninh Thuận được lùa đi tìm những nguồn nước nơi những con sông, con suối đang cạn kiệt, nơi những cánh đồng cỏ bắt đầu khô cháy. Nhiều con bò đã ngã qụy trên đường đi, chủ bò “lòng đau như cắt” xẻ thịt chúng. Thịt bò phơi đỏ những mái lều tạm. Lần đầu tiên trong lịch sử nghề nuôi bò tại Ninh Thuận, người dân phải sống đời “du mục” (Báo Tuổi Trẻ, ngày 22/02/2005).
Nước rất cần thiết trong cuộc sống con người và vạn vật. Người ta có thể “nhịn ăn” nhưng không thể “nhịn uống”. Nước cũng còn là một bí ẩn lớn lao đối với các nhà khoa học : tại sao nước sôi ở 1000C ? Tại sao nước đá lại nổi trong ly nước mà không chìm ? …
Hôm nay, trong bài Tin Mừng, thánh Gioan dẫn đưa chúng ta đến một nguồn nước khác cũng cần thiết và hệ trọng cho cuộc sống tâm linh. Nguồn nước ấy không chỉ là một bí ẩn mà còn là một mầu nhiệm : Nước Hằng Sống.
Trên cuộc hành trình loan báo Tin Mừng, Chúa Giêsu đi từ miền nam (Giuđêa) lên miền bắc (Galilêa), Ngài đi qua miền Samaria. Mệt nhọc vì đường xa, Chúa Giêsu nghỉ chân bên bờ giếng Giacob. Chúa gặp người phụ nữ Samaria mang chiếc vò đi lấy nước. Chúa xin chị nước uống. Từ nguồn nước bình thường trong cuộc sống, Chúa dẫn đưa chị đến mạch nước kỳ diệu : nước trường sinh.
Giếng nước tâm hồn
Tâm hồn của người phụ nữ Samaria sâu hun hút như một giếng nước. Vì cõi lòng chị mang nhiều khát vọng, không gì có thể lấp đầy được. Chị khát mong được hạnh phúc, nhưng chỉ tìm thấy hạnh phúc giả tạo bên những người “chồng hờ”. Chị mơ ước một đời sống đức tin biểu lộ qua cuộc sống tôn giáo : tôn thờ Thiên Chúa ở đâu ? Trên núi Garizim như người Samaria, hay trên núi Sion như người Do Thái ? Chị còn mong ước gặp gỡ Đấng Messia, Ngài là Đức Kitô đến để loan báo mọi sự. Đặc biệt hơn cả, chị ước mơ có được thứ nước uống vào không còn khát nữa. Chị mong muốn có được một mạch nước tự tuôn trào trong cuộc sống, để không còn phải đi xách nước nữa.
Hôm nay, Chúa Giêsu đã đến và gặp gỡ chị, kéo chị lên khỏi dòng chảy của đời sống “xói mòn” và hướng chị lên một tầm nhìn cao hơn. Chúa sửa sang, phục hồi lại “giếng nước” tâm hồn chị.
Trước hết, Chúa múc cạn tâm hồn chị lớp nước tù đọng của những định kiến sai lầm về niềm tin và tôn giáo. Chúa thanh tẩy tâm hồn chị khỏi những lỗi lầm, khuyết điểm. Với Lời Chúa, Ngài khoét sâu vào lòng chị để khơi lên mạch nước tinh khiết, trong lành. Chúa đổ tràn đầy vào lòng chị nước hằng sống, nước đem lại sự sống đời đời. Chúa lấp đầy những khát vọng của chị từ trước đến nay, để chị được no thỏa trong niềm hạnh phúc mà chị hằng kiếm tìm.
“Giếng nước” cuộc đời chị lại tuôn trào nguồn nước hy vọng và niềm tin, vì chị đã nhận ra Chúa chính là Đấng Kitô. Ngài là “tảng đá” chảy ra mạch nước trường sinh, tưới mát cuộc đời chị và cho chị sự sống vĩnh cửu. Ngài đem đến cho chị tình yêu và niềm vui trong cuộc sống. Nhờ Ngài, chị tìm ra con đường niềm tin : thờ phượng Chúa trong tinh thần và chân lý. Chị ngụp lặn trong dòng nước ân sủng của Chúa Thánh Thần, để chị trở thành con người mới, con người được tái sinh.
Những mảnh đời tươi xanh.
Năm 2005, trong tình trạng hạn hán, người ta có thể thấy những cánh đồng đang nứt nẻ vì “khát nước”. Tại Đức Trọng, Lâm Đồng, người dân trồng dâu nuôi tằm đang xót xa vì vườn dâu chết khô. Thậm chí, người ta phân phối từng ca nước để tưới vào gốc dâu, cầm cự sự sống cho con tằm.
Nếu mảnh đất nứt nẻ vì thiếu nước, thì tâm hồn cũng sẽ cằn cỗi nếu thiếu ơn Chúa. Tâm hồn của người phụ nữ xứ Samaria đã được dòng nước hằng sống tưới mát, mảnh đời chị đã được tươi xanh, chồi non hy vọng đã vươn lên. Chị vui mừng hớn hở chạy về thành báo tin vui đổi đời. Chị đưa dòng nước hồi sinh về với những mảnh đời khô hạn, đang chết dần trong thất vọng.
Chị để lại vò nước bên bờ giếng, chiếc vò nặng nề đã bao năm đè lên đôi vai chị như một gánh nặng, khiến chị không thể vươn lên được. Lần đầu tiên, chị trở về từ giếng nước mà không có chiếc vò trên vai. Chị nhẹ nhàng, thanh thoát với bước chân reo vui. Trong lòng chị đang có một mạch nước tuôn trào, vọt đến sự sống đời đời. Chị mang dòng nước tái sinh ấy đến với những tâm hồn đang khát khao. Những mảnh đời khô cằn lại trở nên tươi xanh. Những mầm non lại vươn lên trong hy vọng và niềm vui. Chúa Giêsu đã đến ở với dân thành và họ đã nhận ra Ngài thật là Đấng Cứu Thế. Ngài là dòng suối mát mang đến nguồn ơn cứu rỗi. Ngài như mạch nước trường sinh chảy tràn trề đến vô tận.