29.06.2020 – Thứ Hai Tuần XIII Thường niên – THÁNH PHÊRÔ và THÁNH PHAOLÔ, TÔNG ĐỒ
Anh là tảng đá
Lời Chúa: Mt 16, 13-19
Khi Ðức Giêsu đến vùng kế cận thành Xêdarê Philípphê, Người hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai?” Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Êlia, có người lại cho là ông Giêrêmia hay một trong các vị ngôn sứ”. Ðức Giêsu lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Simon Phêrô thưa: “Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Ðức Giêsu nói với ông: “Này anh Simon con ông Giôna, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Ðấng ngự trên trời. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Ðá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy”.
Suy niệm :
Trong ngày lễ kính thánh Phêrô và thánh Phaolô,
chúng ta được mời gọi chiêm ngắm hai khuôn mặt,
rất khác nhau mà cũng rất giống nhau.
Phêrô, một người đánh cá ít học, đã lập gia đình.
Ông theo Thầy Giêsu ngay từ buổi đầu sứ vụ.
Còn Phaolô là người có nhiều điều để tự hào,
về gia thế, về học thức, về đời sống đạo hạnh.
Ông chưa hề gặp mặt Ðức Giêsu khi Ngài còn sống.
Nhưng hai ông có nhiều nét tương đồng.
Cả hai đều được Ðức Giêsu gọi.
Phêrô được gọi khi ông đang thả lưới bắt cá nuôi vợ con.
Phaolô được gọi khi ông hung hăng tiến vào Ðamát.
Cả hai đã từ bỏ tất cả để theo Ngài.
Tất cả của Phêrô là gia đình và nghề nghiệp.
Tất cả của Phaolô là những gì ông cậy dựa vênh vang.
Bỏ tất cả là chấp nhận bấp bênh, tay trắng.
Cả hai đều đã từng có lần vấp ngã.
Vấp ngã bất ngờ sau khi theo Thầy như Phêrô,
trong một phút giây quá tự tin vào sức mình.
Ngã ngựa bất ngờ và trở nên mù lòa như Phaolô,
trong lúc tưởng mình sáng mắt và đi đúng hướng.
Vấp ngã nào cũng đau và in một dấu không phai.
Vấp ngã bẻ lái đưa con người đi vào hướng mới.
Phêrô và Phaolô đều yêu Ðức Giêsu cách nồng nhiệt,
vì họ cảm nhận sâu xa mình được Ngài yêu.
“Này anh Simon, anh có mến Thầy không?
Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” (Ga 21,16)
Cả Phaolô cũng yêu Ðấng ông chưa hề chung sống,
vì Ngài là “Con Thiên Chúa,
Ðấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi.” (Gl 2, 20)
Phaolô đã không ngần ngại khẳng định:
Không gì có thể tách được chúng ta
ra khỏi Tình Yêu của Ðức Kitô (x. Rm 8, 35.39)
Tình yêu Ðức Kitô là linh hồn của đời truyền giáo,
vì nói cho cùng truyền giáo chính là
giúp người khác nhận ra và yêu mến
Ðấng đã yêu tôi và yêu cả nhân loại.
Cả hai vị tông đồ đều hăng say rao giảng,
bất chấp muôn vàn nguy hiểm khổ đau.
Phêrô đã từng chịu đòn vọt ngục tù (x. Cv 5,40)
Còn nỗi đau của Phaolô thì không sao kể xiết (x. 2C 11, 23-28).
“Tôi mang trên mình tôi những thương tích của Ðức Giêsu” (Gl 6, 1-7)
Cả hai vị đã chết như Thầy.
Phêrô bị dẫn đến nơi ông chẳng muốn (x. Ga 21, 18).
Phaolô đã chiến đấu anh dũng cho đến cùng,
và đã đổ máu ra làm lễ tế (x. 2Tm 4, 6).
Hội Thánh hôm nay vẫn cần những Phêrô và Phaolô mới,
dám bỏ, dám theo và dám yêu
dám sống và dám chết cho Ðức Kitô và Tin Mừng.
Hội Thánh vẫn cần những chiếc cột và những tảng đá.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa,
chúng con không hiểu tại sao Chúa chọn Simon,
một người đánh cá ít học và đã lập gia đình,
để làm vị Giáo Hoàng đầu tiên của Giáo Hội.
Chúa xây dựng Giáo Hội
trên một tảng đá mong manh,
để ai nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa.
Hôm nay Chúa cũng gọi chúng con
theo Chúa, sống cho Chúa,
đặt Chúa lên trên mọi sự:
gia đình, sự nghiệp, người yêu.
Chúng con chẳng thể nào từ chối
viện cớ mình kém đức kém tài.
Chúa đưa chúng con đi xa hơn,
đến những nơi bất ngờ,
vì Chúa cần chúng con ở đó.
Xin cho chúng con một chút liều lĩnh của Simon,
bỏ mái nhà êm ấm để lên đường,
hạnh phúc vì biết mình đang đi sau Chúa. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Người ta bảo Con Người là ai?” (Mt 8,13)
Câu chuyện minh họa:
Chúng ta hãy nhìn vào ông Nây Am-troong, ông là một phi hành gia đầu tiên của Mỹ đã đặt chân lên mặt trăng ngày 20.7.1969. Khi còn là một sinh viên, ông đã ghi trong cuốn sổ tay câu hỏi của Chúa Giêsu: “Anh em bảo Thầy là ai?” và ông đã trả lời: “Ngài là người không hề phạm tội, là người vị tha, là người biết quan tâm săn sóc kẻ khác, là người gần gũi Thiên Chúa”.
Suy niệm:
Ông Nây Am-troong đã không trả lời theo giáo lý hay kiến thức biết được nhưng ông đã trả lời bằng cách nhìn vào tận thâm sâu của cõi lòng và những cảm nghiệm riêng tư.
Các môn đệ sau một thời gian theo Chúa, giờ đây Ngài chất vấn các ông để các ông xác tín hơn về lập trường của mình. Phêrô đại diện cho các tông đồ khác tuyên xưng đức tin: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Chúng ta cần đặt câu hỏi đối với bản thân mình: Đức Kitô là ai? Để mỗi ngày chúng ta xác định đúng con đường của chúng ta. Chúng ta theo ai? Ngài có phải là Đấng cứu độ chúng ta không? Nếu tin như thế, cuộc sống chúng ta sẽ tốt hơn, và niềm tin của chúng ta sẽ triển nở hơn.
Chúng ta cần nhìn sâu vào tâm hồn mình để nói lên cảm nghiệm về Chúa, để xác tín thêm rằng Đức Kitô là ai trong cuộc đời tôi? Và câu hỏi này cần đặt lại mỗi ngày để nó không chỉ tồn tại trong quá khứ nhưng luôn là hiện tại của mỗi người. Và như thế, chúng ta có thể làm mới lại niềm tin của mình mỗi ngày.
Lạy Chúa, xin cho con luôn biết nhìn lại mình mỗi ngày để con hun nóng niềm tin của mình, và sống trọn vẹn những gì đã cam kết với Chúa.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Mặc dù Chúa Giêsu hiểu đến tận cõi lòng thâm sâu của các môn đệ, nhưng Người vẫn muốn có một trắc nghiệm về nhận thức của dân chúng và câu khẳng định của các môn đệ: “người ta bảo Thầy là ai?” và “anh em bảo Thầy là ai?”. Câu trả lời của Tông đồ Phêrô đã làm vừa lòng Chúa Giêsu nhất: “Thầy là Đức Kitô con Thiên Chúa hằng sống”. Câu trả lời của Phêrô đã nói đúng căn tính đích thực của Chúa Giêsu: “Con Thiên Chúa”. Đó là một phần thưởng, là kết quả mà chỉ có Phêrô mới được ban cho đặc ân đó. Có thể nói Phêrô làm được một điều mà chưa người nào làm được. Khi tuyên xưng Ðức Giêsu là Con Thiên Chúa, thánh Phêrô đã bộc lộ một ðức tin cá vị mãnh liệt vào Thầy của mình, và từ đó, ngài đảm nhận từ nơi Chúa trách nhiệm lãnh đạo cộng đoàn, đây là một sự dấn thân vô điều kiện.
Đối với người Kitô hữu, câu hỏi được đặt ra cho các môn đệ cũng là câu hỏi của mỗi chúng ta: “Đối với tôi, Chúa Giêsu là ai?”. Tùy theo tâm tính hay nghề nghiệp sẽ có nhiều câu trả lời khác nhau: Ðối với một học sinh, Ðức Giêsu có thể là một thầy giáo tận tụy; đối với một công nhân, Ðức Giêsu có thể là người cùng chia sẻ lao động cực khổ với con người; đối với người trẻ, Ðức Giêsu có thể là tình yêu, là sự thật, là lẽ sống, bởi lẽ, người trẻ dễ cảm nhận được sự ngọt ngào của tình yêu, thiết tha đi tìm kiếm sự thật làm lẽ sống cho mình. Khi trả lời câu hỏi đó, người Kitô hữu được kêu gọi đến một đức tin cá vị. Thời nay, đức tin phải là: “Tôi tin là vì tôi muốn tin”; tôi tin nơi Ðức Giêsu, vì Người mang lại sự thật, bình an, ơn cứu độ và lẽ sống cho cuộc đời tôi; tôi tin vì Người là lý tưởng đời tôi. Vì thế, chúng ta được Chúa kêu mời sống đức tin này trong cuộc đời: “Sống đức tin” chứ không phải “giữ đức tin”. Ðể sống đức tin, người Kitô hữu cần được Lời Chúa và Mình Máu Thánh Chúa nuôi dưỡng.
Hôm nay, Giáo Hội mừng lễ thánh Phêrô và thánh Phaolô tông đồ, chúng ta hãy tha thiết nguyện xin Thiên Chúa qua lời bầu cử của hai thánh, ban cho mọi thành phần trong Hội Thánh, cách riêng, cho mỗi người chúng ta biết tích cực góp phần mình vào việc xây dựng Hội Thánh trần gian và mở rộng Nước Chúa. Đồng thời, chúng ta xin thêm lòng tin để yêu mến Chúa Giêsu Phục Sinh, yêu mến và gắn bó với Hội Thánh của Chúa, cũng như trung thành hoàn tất ơn gọi theo Chúa đến cùng.
Lạy Chúa Giêsu, đời sống xã hội hiện nay có quá nhiều đe dọa đến đức tin. Nhưng điều đe dọa chính lại là thái độ sống đức tin của chúng con. Xin Chúa củng cố đức tin của chúng con thêm vững chắc, ngay giữa những bão tố của cuộc đời. Để đức tin của chúng con mãi tinh tuyền mà trung thành trong ơn gọi mở rộng Nước Chúa. Amen.