17.10.2019 – Thứ năm tuần XXVIII Thường niên
Ngôn sứ và tông đồ
PHÚC ÂM: Lc 11, 47-54
“Sẽ bị đòi nợ máu của các tiên tri đã đổ ra, kể từ máu của Abel cho đến máu của Giacaria”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa phán: “Khốn cho các ngươi! Hỡi những người xây cất mồ mả các tiên tri, mà tổ phụ các ngươi đã giết chết. Thật, các ngươi làm chứng và tán thành những hành động của tổ phụ các ngươi: vì thực ra họ đã giết các vị tiên tri, còn các ngươi thì xây mồ mả cho họ. Bởi đó mà sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa đã nói: Ta sẽ sai đến với chúng các tiên tri và các tông đồ, trong số các vị đó, người thì chúng giết đi, người thì chúng bách hại, khiến cho dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu của tất cả các tiên tri đã đổ ra từ lúc tạo thành vũ trụ, kể từ máu của Abel cho đến máu của Dacaria, người đã bị sát hại giữa bàn thờ và thánh điện. Phải, Ta bảo các ngươi, dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu. Khốn cho các ngươi! Hỡi những tiến sĩ luật, vì các ngươi cất giữ chìa khoá sự hiểu biết. Chính các ngươi đã không được vào, mà những người muốn vào, các ngươi đã ngăn cản họ lại”.
Khi người phán bảo cùng các biệt phái và tiến sĩ luật những lời đó, thì họ bắt đầu oán ghét Người một cách ghê gớm, và chất vấn Người về nhiều vấn đề, cố gài bẫy Người để may ra bắt bẻ được lời gì do miệng Người thốt ra chăng.
Suy niệm:
Ơn gọi ngôn sứ chưa bao giờ là một ơn gọi dễ dàng.
Ngôn sứ là người bất ngờ được Thiên Chúa kêu gọi,
để trở nên phát ngôn viên chính thức cho Ngài trước toàn dân.
Thiên Chúa nói qua trung gian con người,
nói bằng thứ ngôn ngữ con người để họ hiểu được.
Ngôn sứ đã là người nghe trước khi là người nói,
là cầu nối chuyển đạt cho dân sứ điệp mình đã lãnh nhận.
Sứ điệp của Thiên Chúa lắm khi là những lời cảnh báo, răn đe,
nên công việc của ngôn sứ không dễ được mọi người đón nhận.
Ngôn sứ có thể tố cáo tính vụ hình thức nơi phụng vụ trong Đền thờ,
những người dâng lễ vật cho Chúa, nhưng lại bóc lột anh em (Is 1, 11).
Ngôn sứ cũng dám nói lên những điều chưa tốt nơi hàng tư tế,
những hư hỏng, bất công của vua quan (2 Sm 12, 7),
và những bất trung của dân chạy theo ngẫu tượng dân ngoại.
Phải có đảm lược mới dám nói điều Chúa bắt mình nói.
Số phận của một ngôn sứ thường gắn liền với đau khổ và bách hại.
Môsê và Êlia đều đã có lúc xin được chết cho xong (Ds 11, 15; 1 V 19, 4).
Giêrêmia cũng chỉ muốn từ nhiệm, nhưng không được (Gr 20, 7-18).
Giacaria bị ném đá và giết trong sân Đền thờ (2 Sb 24, 20-22).
Vào thời Tân Ước các ngôn sứ cũng chịu chung số phận.
Gioan Tẩy giả, Đức Giêsu và các tông đồ đều nếm khổ đau và cái chết.
Bài Tin Mừng hôm nay nói đến máu mà bao ngôn sứ đã đổ ra.
Từ thời Hêrôđê đại đế, người ta bắt đầu xây lăng mộ cho các ngôn sứ,
nhưng chuyện bắt bớ và sát hại các ngôn sứ thì vẫn kéo dài.
“Thế hệ này sẽ phải trả lời về máu của mọi ngôn sứ đã đổ ra…” (c.50).
Như vậy thế hệ hiện tại cũng phải chịu trách nhiệm về tội ác quá khứ,
vì chính họ đang nhúng tay
vào việc bách hại các người được Thiên Chúa sai (c. 49).
Các nhà thông luật hay các kinh sư mà Đức Giêsu đang gặp gỡ
sẽ có mặt trong Thượng Hội Đồng để luận tội Đức Giêsu (Lc 22, 66).
Máu vô tội của Đức Giêsu sẽ đổ ra trên đồi Sọ (Lc 22, 20; Ga 19, 34).
Máu châu báu ấy thực ra không đòi nợ máu, không đòi trả thù.
Máu ấy đổ ra để xóa tội cho muôn người (Mt 26, 28),
để giao hòa con người với Thiên Chúa.
Một số người sẽ phải chịu trách nhiệm về việc đổ máu Đức Giêsu,
nhưng ngay cả những người ấy cũng có thể thoát khỏi án phạt
nhờ chính dòng máu từ trái tim yêu thương của Đấng bị đóng đinh.
Đức Giêsu trên thập giá đã tha thứ cho những kẻ giết mình.
“Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23, 34).
Đức Giêsu phục sinh đã sống sự tha thứ ấy
khi Ngài chẳng hề báo thù những kẻ can dự vào cái chết của Ngài.
Các tông đồ cũng lần lượt chia sẻ chén đắng của Thầy mình.
Kitô hữu tự bản chất là ngôn sứ cho thế giới mình đang sống.
Chỉ mong chúng ta cũng can đảm sống như Giêsu và chết như Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa,
Chúa đã làm người như chúng con,
nên Chúa hiểu gánh nặng của phận người.
Cuộc đời đầy cạm bẫy mời mọc
mà con người lại yếu đuối mong manh.
Hạnh phúc thường được trộn bằng nước mắt,
và giữa ánh sáng, cũng có những bóng mờ đe dọa.
Lạy Chúa Giêsu,
nếu có lúc con mệt mỏi và xao xuyến,
xin nhắc con nhớ rằng trong Vườn Dầu
Chúa đã buồn muốn chết được.
Nếu có lúc con thấy bóng tối bủa vây,
xin nhắc con nhớ rằng trên thập giá
Chúa đã thốt lên: Sao Cha bỏ con?
Xin nâng đỡ con, để con đừng bỏ cuộc.
Xin đồng hành với con, để con không cô đơn.
Xin cho con yêu đời luôn
dù đời chẳng luôn đáng yêu.
Xin cho con can đảm
đối diện với những thách đố
vì biết rằng cuối cùng
chiến thắng thuộc về người
có niềm hy vọng lớn hơn. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Các người cất giấu chìa khóa của sự hiểu biết: các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các ngươi lại ngăn cản”. (Lc 11,47)
Câu chuyện minh họa:
Một ngày nọ, triết gia Diogene của Hy Lạp đã đến giữa chợ Athène và dựng lên một căn lều có ghi đậm hàng chữ như sau: “Ở đây có bán sự khôn ngoan”.
Một bậc khoa cử tình cờ đi qua căn lều đọc được lời rao báo, mới cười thầm trong bụng… Muốn biết đằng sau căn lều ấy có những gì, ông mới sai người đầy tớ cầm tiền để dò la và mua cho được cái mà người bán gọi là sự khôn ngoan.
Người đầy tớ cầm tiền ra đi làm theo lời căn dặn của chủ… Anh đưa cho Diogene 3 hào và nói rằng chủ của anh muốn có sự khôn ngoan. Cầm lấy 3 hào bỏ vào túi, triết gia Diogene nói với người đầy tớ một cách trang trọng như sau: “Anh hãy về đọc lại cho chủ anh nghe câu này: Trong tất cả mọi sự, hãy nghĩ đến cùng đích”.
Vị khoa cử thành Athène vô cùng thích thú vì lời khôn ngoan này. Ông đã cho viết trước cửa nhà như khuôn vàng thước ngọc để chính ông suy niệm mỗi ngày và tất cả những ai đi qua trước nhà ông đều có thể đọc thấy…
Suy niệm:
Chúng ta sống trên trần gian này chỉ là tạm bợ, chỉ có cuộc sống mai sau mới là cùng đích, là quê hương thật của chúng ta. Vì thế, mỗi người chúng ta nếu biết tận dụng cuộc sống hiện tại để mua lấy nước trời thì thật là phúc cho chúng ta, vì nước trời được xây dựng ngay trong trần gian này. Nhưng với sức riêng của chúng ta thì chưa đủ, cần có sự trợ giúp của ơn Chúa nữa, nếu chúng ta biết cộng tác với Người và biết mở lòng đón nhận những ân ban ấy.
Lạy Chúa, xin cho con biết ý thức rằng chỉ có Chúa mới là hạnh phúc thật và là cùng đích của cuộc đời, để giữa dòng đời trôi nổi này, con không tìm gì ngoài một mình Chúa là đấng đem lại hạnh phúc thật cho con.
Têrêsa Mai An – Gp. Mỹ Tho
Suy niệm
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu khiển trách người Pharisêu về việc họ xây lăng cho các ngôn sứ và về việc những người thông luật đã dùng hiểu biết của mình như là một bức tường ngăn cản chính họ, cũng như người khác đi vào trong sự hiệp thông với Thiên Chúa.
Như chúng ta biết, việc xây lăng cho các ngôn sứ – những chứng nhân về tình yêu của Thiên Chúa – là việc tốt. Việc này chứng tỏ họ kính trọng đời sống và lời giảng dạy của các ngôn sứ. Đồng thời, đây cũng là một lời lên án việc bách hại các ngôn sứ mà cha ông của họ đã thực hiện trong quá khứ. Nhưng thật trớ trêu, Chúa Giêsu lại cho họ biết, chính những việc làm này lại là bản án cho họ. Những việc làm này thật sự là bản án đối với họ, bởi vì bản án mà họ đã đưa ra cho cha ông của họ vì đã đổ máu các tiên tri, bây giờ đang lập lại trên chính họ.
Thật vậy, nếu cha ông của họ bách hại các tiên tri, thì giờ đây họ lại đang bách hại Đức Giêsu Kitô – Đấng là tình yêu, Đấng mà các tiên tri đã loan báo và làm chứng. Như vậy, họ đang đi lại vết xe cũ của cha ông, nhưng vẫn tự hào và hãnh diện là mình không sai lầm như cha ông khi bách hại các tiên tri.
Lỗi lầm này còn được những người thông luật lập lại khi dùng hiểu biết của mình để giải thích lệch lạc về Kinh Thánh. Tất cả lề luật đều được rút ta từ Kinh Thánh, thế nhưng Kinh Thánh không chỉ là lề luật. Kinh Thánh trước tiên và trên hết là mặc khải về một Thiên Chúa yêu thương. Tất cả lề luật có trong Kinh Thánh cũng không có mục đích nào khác hơn là cho thấy một Thiên Chúa yêu thương dân Ngài.
Các luật sĩ là những người hiểu biết về Kinh Thánh, thế nên họ là người phải biết rõ điều này. Vậy mà thực tế, các luật sĩ chỉ chú tâm vào khía cạnh luật, mà bỏ qua các khía cạnh khác. Chính thái độ một chiều này khiến họ chỉ tập trung thêm thắt vào lề luật rất nhiều chi tiết phụ, đến nỗi làm cho lề luật trở thành gánh nặng không thể kham nổi. Như vậy, thay vì Kinh Thánh mặc khải về một Thiên Chúa yêu thương, nhưng qua cách giải thích của họ, Kinh Thánh chỉ còn là mặc khải khuôn mặt của một Thiên Chúa ghét bỏ và loại trừ những người tội lỗi. Điều này không chỉ ngăn cản người khác mà còn ngăn cản chính họ trong việc đón nhận Thiên Chúa là tình yêu.
Lạy Chúa, nhiều lúc trong cuộc sống chúng con tự hào và hãnh diện vì nghĩ mình không mắc phải những sai lầm trong quá khứ. Thế nhưng, hiện tại chúng con vẫn sống như thể không có sự hiện diện của Chúa. Qua cuộc sống của mình, con vẫn làm cho khuôn mặt của Chúa bị méo mó, vẫn làm cho người khác hiểu sai về Giáo Hội. Xin giúp mỗi người chúng con mỗi ngày một trở nên bớt bất xứng với ơn nghĩa của Chúa. Amen.
GKGĐ – Gp. Phú Cường