13.8.2019 – Thứ ba tuần XIX Thường niên
Em nhỏ và kẻ bé mọn
PHÚC ÂM: Mt 18, 1-5. 10. 12-14
“Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi: “Chớ thì ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?” Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: “Thật, Thầy bảo thật các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời.
“Và kẻ nào đón nhận một trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Ta, Đấng ngự trên trời.
“Các con nghĩ sao? Nếu ai có một trăm con chiên mà lạc mất một con, thì người đó lại không bỏ chín mươi chín con trên núi, để đi tìm con chiên lạc sao? Nếu người đó tìm được, Thầy bảo thật các con, người đó sẽ vui mừng vì con chiên đó, hơn chín mươi chín con chiên không thất lạc. Cũng vậy, Cha các con trên trời không muốn để một trong những kẻ bé mọn này phải hư mất”.
Suy niệm:
Làm lớn ở trong nhóm hay trong Giáo Hội,
đó vẫn là mối bận tâm gây tranh cãi giữa các môn đệ Thầy Giêsu.
Sau khi Thầy loan báo lần thứ hai về cuộc Khổ nạn (Mt 17, 22-23),
các môn đệ vẫn bị hút vào câu hỏi ai là người lớn nhất (c. 1).
Như một nhà sư phạm khéo léo, Thầy Giêsu đã gọi một em nhỏ lại,
đặt em đứng giữa các ông, và đưa ra câu trả lời.
Câu trả lời của Thầy chắc đã làm các môn đệ bị sốc.
Trong xã hội Do thái thời Đức Giêsu, trẻ em không có vai vế gì,
cũng chẳng có chút quyền hành hay sự độc lập.
Chúng không phải là biểu tượng cho sự trong trắng, ngây thơ,
cho bằng là biểu tượng cho sự tùy thuộc, lệ thuộc vào người lớn.
Khi đặt một em nhỏ bằng xương bằng thịt giữa các ông,
Thầy Giêsu đã đưa ra câu trả lời rồi.
Đối với Thầy, điều kiện để vào Nước Trời mai sau,
là phải trở nên như trẻ em (c. 3).
Muốn trở nên như trẻ em, cần phải trở lại, nghĩa là quay lại, hoán cải.
Chỉ người lớn nào dám đổi hướng sống, mới có thể trở nên trẻ thơ.
Chỉ ai dám rũ bỏ đam mê về quyền lực và tiếng tăm, về địa vị và chỗ đứng,
người ấy mới có thể vào Nước Trời.
Nước Trời là Nước của trẻ thơ,
và những ai trở nên giống trẻ thơ nhờ hoán cải.
Vậy ai là người lớn nhất trong Nước Trời?
Thầy Giêsu trả lời, đó là người tự hạ, thấp kém như một em nhỏ (c. 4).
Để vào được Nước Trời, để làm người lớn nhất trong Nước đó,
cần trở nên như trẻ thơ, tay trắng, không tự hào, tự mãn về mình,
không cậy dựa vào đạo đức của bản thân, nhưng vào tình thương của Chúa.
như thế người lớn nhất trong Nước Trời lại là người nhỏ bé, khiêm nhu.
Thầy Giêsu không chỉ giúp môn đệ hiểu xem ai là người lớn nhất thực sự,
Ngài còn dạy họ biết quý giá trị của từng con người trong cộng đoàn.
Cộng đoàn tín hữu nào cũng có những môn đệ yếu kém mặt này, mặt khác.
Ở đây họ được gọi là những kẻ bé mọn.
Thầy Giêsu nhấn mạnh đến phẩm giá của những kẻ bé mọn này.
Không ai được phép khinh rẻ một người nào trong nhóm họ.
Họ được bảo trợ bởi các thiên thần riêng,
và các thiên thần của họ vẫn chiêm ngưỡng nhan Cha ở trên trời (c. 10).
Có những môn đệ bé mọn bị sa ngã, lạc lối.
Thái độ của người lãnh đạo là để lại chín mươi chín con chiên
để đi tìm một con chiên lạc.
Cả con chiên lạc cũng vẫn có giá trị khiến ta phải tốn công sức để tìm về. “Thiên Chúa không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.”
Chính vì thế từng con chiên lạc đều đáng chúng ta trân trọng.
Khi nhìn trẻ nhỏ và kẻ bé mọn trong cộng đoàn bằng cặp mắt của Chúa,
chúng ta sẽ biết cư xử tử tế và kính trọng họ hơn.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con trở nên đơn sơ bé nhỏ,
nhờ đó con dễ nghe được tiếng Chúa nói,
dễ thấy Chúa hiện diện
và hoạt động trong đời con.
Sống giữa một thế giới đầy lọc lừa và đe dọa,
xin cho con đừng trở nên cứng cỏi,
khép kín và nghi ngờ.
Xin dạy con sự hiền hậu
để con biết cảm thông và bao dung với tha nhân.
Xin dạy con sự khiêm nhu
để con dám buông đời con cho Chúa.
Cuối cùng, xin cho con sự bình an sâu thẳm,
vui tươi đi trên con đường hẹp với Ngài,
hạnh phúc vì được cùng Ngài chịu khổ đau. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Lời Chúa:
“Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.”. (Lc 1,45)
Câu chuyện minh hoạ:
Chiếc bong bóng bay màu hồng, đó là kết quả của việc tiết kiệm từng xu của bé Becco, một em bé mới lên 8.
Hôm ấy, trong lúc các bạn trẻ cùng tuổi với Becco cắp sách đến trường thì Becco lại trốn học. Becco chạy lên một ngọn đồi, với chiếc bong bóng màu hồng ở trong tay. Tới đỉnh đồi, Becco ngồi xuống, cẩn thận cột vào chiếc bong bóng, một bức thư, mà tối hôm trước em đã ngồi viết thật nắn nót. Em viết:
“Chúa ôi, vài tuần nữa là con có thêm một em bé. Gia đình con đã có 6 anh chị em rồi. Cha mẹ con nghèo lắm, nhà cửa lại chật hẹp. Lần này con không xin Chúa điều gì cho con đâu, mà con chỉ xin Chúa cho đứa em sắp được sinh ra của con một ít tã lót. Nhà con ở làng Aconi, miền Nam Italia. Tên con là Becco, Cha con là Petro Becco”.
Cột bức thư vào chiếc bong bóng xong, Becco thả tay ra cho chiếc bong bóng bay lên trời. Như một con chim vừa mới xổ lồng, chiếc bong bóng màu hồng đã bay lên cao và nổi bật trên nền trời xanh vào buổi sáng hôm ấy. Becco đứng đó, mắt đăm đăm dõi theo chiếc bong bóng, mỗi lúc một cao hơn và xa hơn, rồi cuối cùng nó đã lẩn khuất vào trong mây. Mãi đến lúc đó, Becco mới chịu quay trở về nhà.
Những ngày sau khi đã thả chiếc bong bóng bay màu hồng, có mang theo bức thư gởi cho Chúa, đó là những ngày vô cùng hồi hộp đối với Becco.
Sau ngày nặng nề vì quá hồi hộp, một hôm, đang lúc Becco chơi với bọn trẻ con trong xóm, thì thấy người giao bưu phẩm vác một thùng đồ vào nhà em. Becco vội vã chạy về. Em nghe ba em đang nói với nhân viên bưu điện rằng:
– Ông lầm rồi. Tôi có quen ai ở đây đâu.
Nhân viên bưu điện nói:
– Thùng đồ này ghi tên và địa chỉ của ông. Vậy không phải của ông thì là của ai? Ông cứ nhận đi cho mau việc của tôi. Tôi còn phải đi nhiều nơi khác nữa.
Thế nhưng ba Becco vẫn không chịu nhận. Thấy hai người cứ nói qua nói lại mãi, Becco nói chêm vào:
– Thì Ba cứ mở ra xem thử, nếu không phài của mình thì gói lại trả chứ sao?
Thế là thùng đồ được mở ra. Trong thùng toàn là những đồ cho trẻ con sơ sinh: nào là tã lót, nào là những chiếc áo nhỏ xíu, những cuốn băng rốn… Người gởi cũng không quên gởi thêm 2 hộp phấn cho em bé.
Nhìn thấy những món đồ trên, mắt Becco sáng rực lên. Em nói với ba em:
– Thùng đồ này là của nhà mình đó ba.
Nói xong em bỏ nhà, chạy ngay lên ngọn đồi mà mấy ngày hôm trước em đã lên để thả chiếc bong bóng bay màu hồng. Tới nơi em ngước mắt lên trời, miệng thì thầm trong hơi thở hồn hển rằng:
– Chúa ôi, con cám ơn Chúa lắm, con đã nhận được thùng đồ Chúa gởi rồi.
Suy niệm:
Chúa Giêsu quan tâm đến những con người nghèo hèn, tội lỗi, không có tiếng nói trong cộng đoàn… đó là những người bị gạt ra ngoài lề xã hội. Điều Chúa mong ước là chúng ta biết thay đổi cuộc đời, lối sống để thuộc trọn về Chúa hơn. Hình ảnh người nghèo, chiên lạc, người tội lỗi… có thể là hình ảnh của mỗi người chúng ta. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây là chúng ta có biết cậy dựa vào Thiên Chúa như trẻ nhỏ cậy dựa vào cha mẹ của nó.
Điều kiện để vào Nước Trời không quá lớn lao, đòi hỏi mỗi chúng ta phải trở nên như trẻ nhỏ không phải về tuổi tác mà là về đức tính: đơn sơ, chân thành, khiêm tốn,… Do ảnh hưởng của xã hội ngày nay, có những trẻ em không còn sống thành thật, khiêm tốn và dễ thương nữa, nếu xét theo nghĩa tuổi tác thì không hợp lý, nhưng ở đây Chúa muốn nói đến tinh thần của mỗi người chúng ta, hãy cậy trông, phó thác vào Chúa vì Người rất mực yêu thương và chăm sóc chúng ta.
Lạy Chúa, chúng con là những người con bé nhỏ của Chúa không thể đứng vững trên đôi chân của mình, nhưng cần đến sự trợ giúp của Chúa. Xin Ngài luôn đồng hành và trợ giúp chúng con trên mọi nẻo đường.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
Suy niệm
Trong cuộc sống, đó đây chúng ta nghe hay đọc những tin tức về các vụ bạo hành, hất hủi trẻ em. Và nhiều khi chúng ta cũng hay phan ngang những câu nói về phía các trẻ em và những người yếu thế, bé mọn như sau: “non nít con nắc biết gì”, “nhóc con ra chỗ khác chơi”, v.v. và như thế, vô tình chúng ta xem mình hơn những người khác, tự cho tiếng nói của mình có giá trị.
Nhưng Chúa Giêsu mời gọi mỗi chúng ta, đối với chính bản thân: “Ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời”. Một người sống khiêm tốn, đơn sơ và chân thành như trẻ nhỏ sẽ dễ được đón nhận. Mà chúng ta có nên như trẻ nhỏ thì có mất mát gì đâu. Chẳng phải là Chúa yêu thích những người có tâm hồn đơn sơ chân thành vậy sao!
Còn đối với tha nhân, nhất là những thiếu nhi thì chúng ta được mời gọi: “Ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy”. Trẻ em đáng được yêu thương và quan tâm chăm sóc, vì lẽ các em là mầm non của đất nước, là tương lai của Giáo Hội và xã hội. Cho nên Chúa Giêsu rất lưu tâm đến việc các trẻ em được đón nhận như thế nào. Thậm chí Chúa còn tự đồng hóa mình, tự nhận ai tiếp đón các em nhỏ vì danh Chúa là tiếp đón chính Chúa.
Vì thế, mọi người cần phải yêu mến và chăm sóc cho các em về đời sống nhân bản và tâm linh để các em không bị cuốn theo dòng xoáy cuộc đời. Nhất là ngày nay khi môi trường xã hội càng bon chen, sự thật và sự thiện ngày càng bị xem thường, thì người lớn cần phải chuẩn bị cho các em hành trang bước vào đời, nhìn ra những mặt ưu khuyết và biết gạn đục khơi trong. Muốn như thế, chính bản thân mình cũng phải biết nêu gương sáng về một đời sống chân thành như trẻ thơ vậy. Amen.
GKGĐ – Gp. Phú Cường