Ánh Sáng Cứu Độ
Ngày 26/12/2004, thảm họa động đất và sóng thần đã phủ lên các nước Nam Á và Đông Nam Á một màu đen tang tóc và kinh hoàng. Tuy nhiên, giữa cảnh bi thảm và đau thương đó, đã vụt sáng lên khuôn mặt của một bé gái 10 tuổi mà người ta gọi là “Thiên Thần của Biển Cả”.
Cô bé tên Tilly Smith, người Anh, đang đi nghỉ mát với cha mẹ tại đảo Phuket, Thái Lan. Sáng ngày 26/12, cô bé đứng chơi trên bãi biển cùng với gia đình. Bỗng nhiên, em nhìn thấy mặt biển dao động, sau đó nhiều bọt biển nổi lên, rồi nước rút xuống thật nhanh.
Cô bé nhớ ngay đến bài học địa lý của thầy giáo dạy tại trường. Trực giác báo cho em biết một thảm họa sắp giáng xuống. Em bảo mẹ hãy chạy nhanh ra khỏi bờ biển vì sắp có sóng thần. Mẹ em lập tức gọi những người khác chạy ra khỏi bãi biển. Nhờ vậy, hơn 100 người trên bãi biển và ở một khách sạn gần đó, đã kịp chạy thoát trước khi sóng thần ập tới.
Hôm nay, phụng vụ Lời Chúa cũng làm tỏa sáng dung mạo của Chúa Giêsu Kitô, khi Ngài bắt đầu sứ mạng rao giảng Tin Mừng. Ngài là ánh sáng cứu độ đã bừng lên trong đêm dài đầy bóng tối của nhân loại. Ngài đến để giải thoát loài người khỏi những cơn sóng dữ của tội lỗi và sự chết.
Bối cảnh lịch sử.
Để hiểu sứ điệp Lời Chúa hôm nay, chúng ta hãy bắt đầu từ bài đọc I, trích sách tiên tri Isaia, để đi ngược dòng lịch sử, trở về thời gian trước công nguyên. Vào năm 732, đế quốc Assyria đã chiếm phần đất thuộc cực bắc Israel, tức là vùng đất Galilê sau này. Quân Assyria bắt thành phần ưu tú của xứ này đi lưu đày và đem nhiều dân ngoại từ các xứ khác lập cư trên phần đất ấy. Vì thế, Galilê được gọi là vùng đất của lương dân, một miền đất luôn bao trùm bóng tối của sự thất vọng.
Nhưng tiên tri Isaia tiên báo đã đến ngày ánh sáng sẽ bừng lên ở miền đất đó. Dân chúng đi trong tối tăm sẽ nhìn thấy một nguồn sáng vĩ đại.
Trong bài Tin Mừng, thánh Matthêu đã nhìn thấy lời tiên tri của Isaia được ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu, khi Ngài khởi đầu công cuộc rao giảng Tin Mừng tại Galilê, vùng đất bị coi là “vô đạo” và đầy tối tăm. Ngài đem ánh sáng Tin Mừng chiếu soi vào những tâm hồn “lương dân” : “Hãy ăn năn sám hối vì Nước Trời đã gần đến”. Quả thật, Chúa Giêsu chính là ánh sáng xuất hiện cho người ngồi trong bóng tối sự chết, là ánh sáng huy hoàng dẫn đường cho những ai đang đi trong tối tăm.
Chúa là ánh sáng.
Trong suốt cuộc sống công khai, qua lời nói và hành động, Chúa Giêsu đã tự mạc khải Ngài là ánh sáng thế gian : “Ta là ánh sáng đã đến trong thế gian, để ai tin vào Ta sẽ không đi trong tối tăm” (Ga 12, 46).
Tuy nhiên, có nhiều thứ ánh sáng : ánh sáng mặt trời, ánh sáng đèn điện, ánh sáng trí tuệ và văn hóa, ánh sáng tâm hồn … Nhưng ở nơi Chúa Giêsu, chúng ta gặp gỡ được ánh sáng thần linh. Ánh sáng ấy phát ra từ tấm lòng nhân hậu bao dung của Chúa. Ánh sáng ấy chiếu tỏa qua những hành động rất mực yêu thương của Ngài. Những người tội lỗi với tâm hồn u tối đã đến với Ngài và khi ra về, đã được tỏa sáng trong niềm vui và hy vọng. Với đôi tay nhân từ, Ngài dẫn đưa họ vào ánh sáng của ân sủng và tình yêu.
Ngài mở mắt cho người mù để dìu đưa họ bước vào khung trời đầy ánh sáng bình an.
Ngài tha thứ cho người phụ nữ phạm tội ngoại tình, để chị ra về trong ánh sáng của niềm hy vọng.
Ngài đến nhà ông Giakêu để đem đến cho nhà ông ánh sáng của ơn cứu độ.
Ngài gieo vãi vào lòng người trộm lành ánh sáng niềm tin, để anh ta vươn dậy từ bóng tối của sự tuyệt vọng.
Quan trọng hơn hết, trong ánh sáng Phục Sinh, Ngài xua tan bóng tối tử thần, để những ai theo Ngài, sẽ không đi trong tối tăm, nhưng sẽ có ánh sáng ban sự sống (Ga 8, 12).
Đón nhận ánh sáng.
Người ta nói : nếu thiếu vắng ánh sáng mặt trời, trái đất này sẽ chìm trong bóng tối và mọi loài sẽ chết cóng vì lạnh. Cũng vậy, thế gian này sẽ tăm tối biết bao, nếu ánh sáng của Chúa Kitô đã không chiếu rọi tới.
Tuy nhiên, dù Chúa Giêsu mang ánh sáng vào thế gian, không phải mọi người đều đón nhận ánh sáng ấy. Có nhiều người đã khước từ ánh sáng và chọn lựa ở lại trong bóng tối. Vì thế, Chúa đã không khởi đầu cuộc loan báo Tin Mừng tại Giêrusalem, là trung tâm của lòng mộ đạo, nhưng Chúa đã đến Galilê, nơi bị coi là vùng đất của lương dân để rao giảng Tin Mừng. Ngài bắt đầu sứ vụ với lời kêu gọi sám hối : “Hãy hối cải, vì Nước Trời đã gần đến”.
Hối cải là nhận ra được bóng tối đang bủa vây tâm hồn. Hối cải là biết mở rộng cõi lòng đón nhận ánh sáng Tin Mừng của Chúa. Hối cải là từ bỏ chính mình và bước theo Chúa là nguồn ánh sáng đích thật.
Trong bước khởi đầu của công cuộc loan báo Tin Mừng, Chúa Giêsu đã chọn cho mình 4 môn đệ đầu tiên là Phêrô, Anrê, Giacôbê và Gioan. Khi được kêu gọi, họ đã sẵn sàng từ bỏ tất cả đi theo Chúa, cùng Ngài rao giảng Tin Mừng Nước Trời.
Như thế, các môn đệ đã đi theo Chúa là nguồn ánh sáng vĩ đại. Chính họ đã đón nhận ánh sáng Tin Mừng và phản chiếu ánh sáng ấy cho mọi người. Cũng vậy, khi đón nhận Chúa và sống trong ánh sáng của Chúa, chúng ta cũng được mời gọi trở nên suối nguồn ánh sáng cho mọi người.
Tại một ngôi làng nhỏ bé kia, có 2 gia đình rất thân nhau. Một gia đình ở đầu làng, còn gia đình kia ở cuối làng. Một ngày nọ, chính phủ quyết định đưa nguồn điện về làng. Gia đình ở cuối làng hăng hái hưởng ứng ngay, còn gia đình kia thì ngần ngại không muốn “bắt” điện. Họ cho rằng đã bao năm không có điện cũng chẳng sao cả !
Khi ngày trọng đại đến, gia đình cuối làng mời gia đình bạn đến dự tiệc đón nguồn điện. Khi những bóng đèn sáng lên trong nhà, người ta kinh ngạc kêu lên : “Thật tuyệt diệu !”. Nhưng lúc ấy cũng có tiếng người thốt lên : “Thật dơ bẩn !”. Đúng vậy, trước đây trong ánh sáng lờ mờ của đèn dầu, không ai nhìn thấy màng nhện và bụi bặm bám khắp nơi, cũng không thấy những góc tối bừa bãi. Giờ đây, dưới ánh sáng đèn điện, mọi thứ dơ bẩn phô bày ra trước mắt mọi người.
Gia đình ở đầu làng quyết định sẽ không bao giờ lắp đặt điện. Còn gia đình chủ nhân thì ngay sau buổi tiệc, đã lao vào công việc dọn dẹp nhà cửa. Chỉ trong một ngày, ngôi nhà của họ đã sạch sẽ hơn bao giờ hết.
Hôm nay, nhiều người vẫn chọn sống trong bóng tối. Họ không muốn mọi người và ngay chính bản thân thấy sự dơ bẩn trong cuộc sống của mình. Họ lẩn tránh ánh sáng vì e sợ phải làm sạch cuộc đời mình.
Giờ đây, đã đến lúc chúng ta mở rộng tâm hồn đón nhận Chúa là ánh sáng ngự đến. Chính Ngài sẽ xua tan bóng tối trong đời sống chúng ta và làm cho cuộc đời chúng ta tươi sáng hơn.